Thật ra trong lòng Tống Anh cũng biết nguyên tắc lễ phép hỏi giá trước khi mua bán.
“Vậy phiền lý chính gia gia người để ý giúp ta một chút. Ta muốn mua mười mẫu ruộng nước và mười mẫu ruộng cạn, nhưng cũng không vội mua. Nếu có ruộng tốt thì nhờ người giữ giúp ta, chờ ta bán xong bánh ú thì đến đưa tiền, có được không ạ?” Tống Anh nói.
Sau khi nàng dứt lời, Tống lý chính lại ngạc nhiên lần nữa.
Tống Anh cũng không muốn để lộ tiền tài, nhưng giữ một đống tiền lại để làm gì? Đương nhiên phải mua đất làm tiểu nông nữ giản dị rồi.
Huống chi nàng còn có không gian, linh thủy của nàng có tác dụng chính là tưới cây nông nghiệp, nếu không mua sẽ lãng phí tác dụng của không gian.
Lý chính là người chính trực, sẽ không lắm miệng, cũng sẽ không tham bạc của nàng, khá tốt.
“Ngươi quả nhiên có bản lĩnh. Trước đó đồng liêu của trượng phu ngươi tới đưa 100 lượng, ta nghĩ dù sao mọi người cũng không biết, lén cho ngươi là được, không ngờ ngươi lại không cần, bây giờ ngươi tự dựa vào bản lĩnh của mình mà kiếm được tiền. Đúng là khó lường.” Tống lý chính khen ngợi một câu, “Được, nếu có ruộng tốt ta sẽ giữ lại cho ngươi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play