Nhất thời, xung quanh đều yên tĩnh. Mã thị làm bà bà của bốn tức phụ, giả vờ như không thấy gì, luôn mặc kệ mọi chuyện.
Nguyễn thị ấm ức cúi đầu, dứt khoát bất chấp tất cả, một câu cũng không nói.
Tống Anh hoàn toàn chịu phục.
“Con và nương con nói về chuyện bà ấy thích khóc.” Tống Anh cong môi cười, đặt mông ngồi xuống, “Lúc nãy con hỏi nương con vì sao cứ gặp chuyện là khóc? Nương con nói bà vừa mở miệng thì hốc mắt đã đỏ lên trước, không thể khống chế được, vô cùng kỳ lạ!”
Sau khi lời này được nói ra, Đại, Tiểu Diêu thị và Tiêu thị đều nhìn nàng và Nguyễn thị.
Không thể khống chế được? Không phải cố ý sao?
“Chỉ có ngươi tin lời này, làm như người khác không có mắt để nhìn vậy. Nói khóc là có thể khóc, trẻ con cũng không như vậy đâu.” Đại Diêu thị nói, mắt nhìn thẳng vào Nguyễn thị.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT