Tống Anh thấy hoàng đế cố làm ra vẻ trấn định thì có thể đoán được ông đang nghĩ gì.
Làm hoàng đế, nhất là hoàng đế nhân gian, một khi xảy ra thiên tai hay nhân họa mà sức người không thể ngăn cản được thì sẽ nghi ngờ có phải do bản thân đã làm gì thất đức hay không, sau đó lại tìm cách hiến tế để bù đắp sai lầm của mình.
“Hoàng thượng, Yêu tộc của ta đã yên lặng suốt nhiều năm qua, lần này quay lại không có liên quan gì đến con người. Chỉ cần các ngươi không chủ động khiêu khích, tộc ta bằng lòng chung sống hoà bình với các ngươi...” Tống Anh nói tới đây thì đột nhiên mỉm cười rồi nói tiếp: “Không. Nói chính xác thì sau này Yêu tộc ta và Nhân tộc các ngươi không xâm phạm lẫn nhau, thế giới này vẫn là địa bàn của các ngươi, còn Yêu tộc ta đương nhiên sẽ quay về nơi Yêu tộc nên đến.”
Nghe thấy lời này, gánh nặng trong lòng hoàng đế được giải tỏa, nhưng ông vẫn cảm thấy không thể tin nổi.
“Ngươi... thật sự là yêu quái sao? Nhưng ngươi rõ ràng là nữ nhi của Diên Bình Hầu mà...” Hoàng đế hơi khó hiểu.
Nếu không phải chính miệng nàng nói ra thì sao ông có thể tin được?
Tống Anh suy nghĩ, hôm nay nàng tới để đàm phán hoà bình với Hoàng thượng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT