Thập Doanh nói xong, hoàn toàn không đợi Tống Tuân gật đầu đồng ý đã kéo người từ trên giường xuống, vì để Tống Anh yên tâm mà còn ép hắn chải tóc và thay quần áo sạch sẽ.
Tuy bước chân hơi loạng choạng nhưng dù sao cũng vừa mới ngủ dậy nên lúc này trông có chút tinh thần hơn.
“Ngươi, ngươi đừng làm hại muội muội ta. Ta nghe lời ngươi.” Vẻ mặt của Tống Tuân rất nghiêm túc.
“Được.” Thập Doanh cực kỳ dễ nói chuyện.
Hai người sóng vai ra khỏi phòng, sau đó, Thập Doanh phất tay với Tống Anh, xem như đang ra ngoài ngắm phong cảnh.
Lúc này, đầu óc của Tống Tuân không được minh mẫn lắm, cũng không nghĩ tới chuyện vì sao Tống Anh lại không ngăn cản hai người trai đơn gái chiếc.
“Đồ nhát gan, chuyện ta ăn thịt người đáng sợ như vậy sao?” Thập Doanh khoanh tay trước ngực, “Tướng ăn của ta đã rất văn nhã rồi, chỉ nuốt thẳng một cái mà thôi, không hề nhai kỹ nuốt chậm. Ngươi có gì không chấp nhận được?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT