Tống Anh đã nói như vậy thì Thập Doanh yên tâm rồi.
Nhưng lại phải lợi dụng cơ thể của Cố Minh Bảo nên Tống Anh hơi băn khoăn, “Tốt nhất là tốc chiến tốc thắng. Cố Minh Bảo chỉ là con người bình thường, ta không hy vọng nàng ấy bị người khác phát hiện ra điểm bất thường.”
“Lão đại, người quá mức lương thiện rồi. Tuy đó là Cố Minh Bảo nhưng cũng là ta mà? Nếu hai bọn ta không phải cùng một người thì ta cũng không thể nhập vào cơ thể của nàng được.” Thập Doanh hiểu ý Tống Anh. Nàng cảm thấy nàng ấy và Cố Minh Bảo quá khác nhau.
Suy nghĩ giây lát, Thập Doanh nói thêm: “Lão đại, Cố Minh Bảo chính là ta. Thật ra bản tính của hai bọn ta đều giống nhau, khác biệt duy nhất chính là nàng không có ký ức nhiều năm của ta, không gánh lấy sự táo bạo và tham lam của ta. Nhưng cho dù có khác nhau như trời với đất thì chung quy vẫn là một thể.”
Nói xong, Thập Doanh bay ra ngoài.
Hai canh giờ sau, đôi mắt của Cố Minh Bảo đang ở trong bếp đột nhiên đỏ rực, ngay sau đó, trên người tỏa ra yêu khí nồng đậm.
Hoắc Triệu Uyên mơ hồ cảm thấy bên ngoài có điều khác thường nên lập tức đi ra xem thử.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play