Tống Hầu gia bật cười một tiếng đầy châm chọc.
Cử tử mà thôi, dưới bầu trời này có rất nhiều người đọc sách suốt đời chỉ dừng lại ở danh cử tử, cũng có rất nhiều người đọc sách gặp phải chuyện ngoài ý muốn nên không sống nổi nữa.
Lam thị nào có tin lời Tống Anh nói là thật. Lúc này, mấy người Tống Anh đã tới Phong Lan Uyển.
Phong Lan Uyển là nơi nguyên chủ đã từng ở, là viện tử hẻo lánh nhất trong hầu phủ, diện tích cũng không lớn, bên trong không có phòng bếp riêng, ngay cổng viện có bà tử trông coi, còn có một cánh cửa nhỏ đã bị khóa lại.
Năm đó, khi nguyên chủ bước vào viện tử, tuy rằng viện tử đã dọn dẹp đơn giản qua nhưng vẫn rất hoang vắng.
Khi đó, nguyên chủ theo bản năng muốn dọn dẹp một chút, ban đầu còn bị cười nhạo, nói nàng ấy mang mệnh cày cấy.
Sau đó, nguyên chủ miễn cưỡng vào ở.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play