Tống Anh cũng không tức giận, hơn nữa còn cảm thấy thật ra suy nghĩ này của Tống Lão Căn không hề sai.
Đối phương cho một sọt gạo hay một hạt cơm, bất kể cho bao nhiêu thì đều là cho, không thể bởi vì cho ít mà cảm thấy người ta không đủ chân thành, không đủ tốt bụng.
“Ngươi nói xem, nếu ngươi đối đầu với người ta thì nhà chúng ta có làm chủ cho ngươi không? Hay là trơ mắt nhìn?” Tống Lão Căn nói tiếp.
Tuy hỏi Tống Anh câu này nhưng trên thực tế, trong lòng Tống Lão Căn đã có câu trả lời.
Nếu thật sự muốn đối đầu, cho dù ông có liều bộ xương già này thì cũng phải bảo vệ nha đầu chết tiệt này.
Thậm chí, bởi vì lúc trước ông không biết Tống Anh bị đưa về để ngược đãi nên mới để bọn họ đưa nàng đi, nếu biết trước thì cho dù có liếm mặt cầu xin, ông cũng không thể để hầu phủ làm hại nha đầu này.
Không phải ông lương thiện mà thân là con người, thân là trưởng bối, đó là chuyện nên làm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play