Thẩm Duy An suy nghĩ một chút rồi nói: “Vậy thì…chuyện này có liên quan gì đến việc anh phớt lờ em dạo gần đây?”
Anh còn chưa hiểu lắm, hắn đã vội lên tiếng giải thích: “Thẩm Duy An, thật ra anh đã rất lo lắng. Em nói anh suy nghĩ lung tung cũng được, bảo anh nói nhảm cũng được. Anh cảm thấy lần này Mai trở về nước chính là muốn quay lại với em.”
Thẩm Duy An đột nhiên bật cười thành tiếng. Anh cảm thấy Nhạc Gia Minh thật là ngốc nghếch, hai người bọn họ đã nói về “cảm giác an toàn” ở Paris vào đêm hôm đó. Đấy là lần đầu tiên anh đối mặt với cảm xúc của Nhạc Gia Minh trong mối quan hệ này, một tình cảm bất ngờ ngoài ý muốn. Nhưng đêm hôm đó vẫn chưa có chuyện gì cả, Thẩm Duy An chỉ thấy rằng vấn đề này thi thoảng mới xảy ra, nhưng bây giờ thì hình như không phải vậy.
Anh nhanh chóng dập tắt nụ cười trên miệng khi thấy sắc mặt của Nhạc Gia Minh không khá hơn chút nào, vội vàng xin lỗi: “Em xin lỗi, thật sự xin lỗi. Nhưng thật sự không có chuyện gì xảy ra cả, không phải như anh nghĩ đâu. Chỉ là nghe anh nói như vậy em mới nhớ tới lần trước cô ấy trở về cũng không nói gì hết. Anh nói cô ấy quay về đây là có mục đích chỉ là suy nghĩ của anh…”
Anh còn đang giải thích, Nhạc Gia Minh đã lên tiếng ngắt lời: “Anh biết, anh biết là mình cần phải tin tưởng em. Nhưng anh không thể khống chế bản thân mình ngừng tưởng tượng hai người có khả năng sẽ quay lại với nhau. Hai người đã có với nhau một đứa con, quay lại với nhau cũng là chuyện hết sức bình thường.”
“Không đâu, Nhạc Gia Minh, người khác có thể nghĩ như vậy nhưng anh thì tuyệt đối không được.” Thẩm Duy An không biết nên thể hiện cảm xúc của mình như thế nào, lúc này chỉ có thể dựa vào trực giác của bản thân mà nói: “Em muốn anh phải tin tưởng em, không bắt buộc anh phải làm theo như vậy. Em chỉ biết anh chính là người hiểu em nhất trên thế giới này. Mặc dù tính cách của chúng ta khác nhau, một số sở thích cũng khác nhau nhưng em cảm thấy rằng, anh chính là một phiên bản khác của em. Em là duy nhất trên thế giới này, anh cũng vậy. Chúng ta không thể tách rời nhau, chúng ta sinh ra là để dành cho nhau, anh luôn biết em sẽ phản ứng như thế nào đối với bất kỳ ai và bất cứ điều gì. Nhạc Gia Minh, đừng cố phủ nhận chuyện đó, bởi vì đây chính là sự thật. Nhưng anh luôn cảm thấy lo lắng vì anh luôn nghĩ người ta sẽ chọn cái có lợi nhất đối với bản thân mình. Nhưng anh đừng quên em không phải người như vậy, em không phải là một người thông mình, em chỉ là Thẩm Duy An mà anh biết.”
Nhạc Gia Minh trầm mặc một hồi lâu, đặt camera của điện thoại ra xa một chút. Thẩm Duy An cảm thấy không vui liền nói: “Đem camera để xa như vậy, anh muốn làm gì mà không cho em xem sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play