Một lúc sau Thẩm Duy An mới trả lời: Tôi vẫn khỏe, còn cậu khỏe không?
Thật ra thì những cảm xúc như phẫn nộ, chất vấn, ủy khuất, bất bình đều có hạn sử dụng, khi hết hạn rồi thì những cảm xúc mạnh mẽ ấy mà xuất hiện không đúng lúc thì sẽ khiến người đó bị coi là “Đáng xấu hổ”.
Cách mà người trưởng thành xử lý sẽ giống như họ vậy, chỉ hỏi cậu khỏe không, rồi sẽ bình tính đáp lại rằng tôi khỏe, còn cậu.
Lần liên lạc sau hai năm này không mấy suôn sẻ, Thẩm Duy An trả lời rất chậm, Nhạc Gia Minh đoán là anh đang vội làm việc, hắn nghĩ là mình đã chọn sai thời gian vì đàn ông ở tuổi này đang trong quá trình phấn đấu vì sự nghiệp thì làm gì có thời gian nói chuyện phiếm với bạn cũ, cuối cùng thì Thẩm Duy An chỉ vội nhắn một câu là: Lát nữa tôi gọi lại sau.
Sau đó Nhạc Gia Minh cũng không đến công ty làm, lại bảo trợ lý hủy các cuộc hẹn mà ngồi ngốc trong nhà, nhưng ngồi trong nhà cũng không có gì làm. Hắn ngây ngốc ngồi trên sofa uống hơn nửa ly rượu rồi lại nhìn chằm chằm những ngôi nhà cao tầng san sát nhau ngoài cửa sổ.
Cuối cùng thì khoảng 5h chiều cùng ngày Nhạc Gia Minh cũng nhận được điện thoại của Thẩm Duy An, lúc này ở London đã về đêm, bên tai nghe thấy tiếng nói quen thuộc truyền đến cách ngàn km, chỉ một tiếng “Alo” lại giống như dòng điện mãnh liệt đánh vào màng tai, Nhạc Gia Minh mở miệng định trả lời nhưng lại phát hiện hắn không nói lên lời.
Mùa hè ở New York nóng hơn London rất nhiều, đã 5h mà trời vẫn sáng trưng làm Nhạc Gia Minh không nhịn được mà kéo rèm lá xuống khiến trái tim hắn bình tĩnh hơn khi ở trong bóng tối.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play