Ta Đã Bỏ Lỡ Nhau

3


9 tháng


   Khi anh và ả đã ik xa cô cảm thấy đầu mik lâng lâng, cô ik vào cầm theo túi của mik và đi đến bệnh viện, vào đến hành lang bệnh viện cô thấy người mik nặng triểu, cô ngã khụy suống ngất. Khi mở mắt ra cô đang nằm trên giường bệnh bên cạnh là cô y tá đang đứng cô ta muốn nói lại thôi mãi đến lúc cô hỏi cô ta mới nhẹ nhàng nói ra “ tôi nói lời này xin cô đừng quá kinh hoàng mà ảnh hưởng đến sức khỏe , cô..cô bị ung thư giai đoạn cuối có thể cô chỉ còn sống được hơn 6 tháng nữa thôi, cô hãy cố gắng giây phút này.”

   Cô lặng thin nhìn người y tá đó đag nói mik bị ung thư, cô hoảng loạn tốt độ mà nói đây chỉ là một giấc mơ làm sao cô có thể bị ung thư lại còn chỉ sống được 6 tháng. Cô cầm theo tờ giấy khám bệnh đi từng bước nặng triểu về nhà theo từng cơn mưa rơi suống, thân hình nhỏ bé mỏng manh đang lồi trần trên cơn mưa rão hạt, cô vừa ik vừa nghĩ cô và anh dù kết hôn 5 năm nhưng chưa hề có con cô nghĩ chỉ cần  sinh con cho anh thì anh sẻ như ngày sưa yêu thương chiều chuộng cô, nhưng bây h tất cả đều vô vọng rồi.

   Về đến nhà trong thân hình ướt át, cô thấy anh đang quan tâm ả tình nhân mà lòng đau, anh không nhìn cô hay hỏi thăm cô tại sao lại ra nông nổi này. Cô ik về phòng mik mặc cho hai người kia ân ái với nhau, về phòng cô ôm mik trong chăn khóc từng dòng nước mắt bây h cô vừ tủi vừa uất vừa hận cô tủi bản thân mik cô uất ức, cô hận là hận anh và cũng một phần hận mình vì luồng thể buông xuôi.

    Vì dằm mưa cả buổi chiều mà tối đó cô đã bị sốt ko ngủ đc, cô nghĩ đến trước đây khi cô bị sốt anh sẻ ân cần chăm sóc cô đút cho cô từng miếng ăn chăm cho cô từng giấc ngủ nhưng..có lẽ bây h cũng chẳng còn, cô tự hỏi khi anh biết cô bị ung thư thì sẻ như thế nào anh có đau lòng cho cô ko hay chỉ là sự thương hại cô cười cho đến gần cuối đời chắc suy nghĩ này của cô cũng sẻ khó mà vó hồi đáp.

     Từ lúc đó, đã trôi qua 1 tháng dài cô sống trong sự vô đơn và gẻ lạnh trong chính ngồi nhà hạnh phúc của mik ngày sưa, như thể cô ko hề tồn tại một tháng nay anh cũng ko hỏi cô lấy một lời nào.

   Càng ngày cô càng ho nhiều mỗi lần cô đều giấu anh nhìn máu trên miếng khăn tay cô cảm thấy sót cho bản thân cô cũng tự biết không còn nhiều thời gian nữa.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play