Trúc Mã Đáng Ghét

Chương 2


5 tháng


Những ngày tháng cấp 3 là khoảng thời gian tươi đẹp nhất cuộc đời tôi. Nó không phải đẹp một cách bình thường như người ta vẫn thường ca ngợi mà nó là lúc cái lỗ tai tôi được trải nghiệm cảm giác nghỉ dưỡng. Tên nhóc kia ở nội trú trong trường đại học thành ra mẹ tôi mất đi đối tượng để ngày ngày trì triết tôi. À thì tất nhiên thi thoảng vẫn bị nói này nói kia nhưng mà tần suất đã giảm đi đáng kể. Hơn hết, như bao thiếu nữ thanh xuân vườn trường khác tôi cũng mơ ước về một viễn cảnh tìm được một nam chính cho mình, ngày ngày đốc thúc nhau học tập, cùng tôi chơi cờ, và quan trọng nhất là tôi sẽ có quyền cười vào mặt tên khốn chỉ biết học tập kia. Chắc chắn một con mọt sách như hắn thì không thể có ai để ý. Đến lúc đó tôi sẽ rình ngày hắn về thăm nhà mà đi qua đi lại cùng với nam chính của đời tôi. Nghĩ thôi cũng thấy hào hứng rồi.

Tất nhiên đời không như là mơ, một đạo thánh chỉ được ban xuống 

“Học hành cẩn thận vào, yêu đương nhăng nhít thì về đây bà vặt đầu”

Tôi trăn trối nhìn người mẹ kính yêu của mình. Mẹ không biết đây là khoảng thời gian đẹp nhất của đời con gái ư, phải yêu đương cho bõ tuổi thanh xuân chứ. Tại sao lại cấm cản tình yêu tuyệt đẹp nơi học đường? Tại sao????

Sau đó tôi trải qua 3 năm cấp 3 trong yên bình, yên bình đến mức không có mống nào tìm đến làm dậy sóng con tim cằn cỗi này. Không phải là tôi tuân theo thánh chỉ mà là không có ai lọt vào mắt tôi được. Bây giờ tôi biết tác hại của việc ở gần người có giá trị nhan sắc cao là như nào. Những người xung quanh đều trở thành đầu bí ngô. Hơn nữa tôi nhận ra tôi mắc căn bệnh mù mặt nhẹ. Thật là oái oăm. Giờ hãy cùng tưởng tượng nào nếu mỗi ngày xung quanh bạn đều là những quả bí ngô lượn qua lượn lại và bạn cũng không thể phân biệt bí ngô A với bí ngô B thì có cho tiền cũng không thể rung động được. Tôi trở thành một người thanh tu giữa chốn xô bồ nơi trường lớp.

Viễn Khâm, ta muốn bẻ đầu ngươi xuống!!

—-----

Khi con tim đã làm quen với hạn hán thì đến lượt bộ não tôi mắc cạn. Những tháng cuối năm lớp 12 đã chấm dứt hoàn toàn viễn cảnh tươi đẹp của ngày tháng cấp 3. Tôi phải học ngày học đêm để có thể đỗ một trường đại học nào đó trong thành phố, dĩ nhiên là tự nguyện trên tinh thần bắt buộc. Để yên tâm và chắc suất vào đại học mẹ tôi đã mời một sinh viên năm 3 vô cùng bận rộn với các nghiên cứu phải bỏ thời gian cuối tuần đến dạy kèm cho tôi. Và tất nhiên còn ai trông khoai đất này, người bạn trúc mã “vô cùng thân thiết” của tôi đã thăng chức lên làm giáo viên bất đắc dĩ. Nói chung cũng chỉ là có qua có lại thôi, hồi bé tôi cũng từng chỉ bài cho hắn mà, mặc dù toàn chỉ sai nhưng hắn cũng nhận ra tôi sai nên tôi không có lỗi, tôi chỉ cố gắng hết mình thôi.

Không thể phủ nhận Viễn Khâm là một giáo viên rất có tâm và có tầm, hắn có mỗi một chiêu nhưng rất hữu dụng nên sử dụng suốt đánh cho quân tôi tan tác. Cứ có vấn đề gì là hắn tâu luôn với mẫu thân và người trị tôi sẽ là ngài còn hắn đứng ngoài vô cảm nhìn vào. Sao hắn không chịu nể tình sự giúp đỡ của tôi những ngày thơ bé mà nương tay chứ, dù không có công lao thì cũng có khổ lao. Nếu như trước năm cấp 3 tôi vất vả 10 thì năm cuối cấp 3 tôi vất vả 1000, tất cả đều nhờ hắn ban tặng.

Tôi thật là khổ mà!!!

———

“Trịnh Tiểu Tiểu! Tập trung vào, dạng bài này tôi đã giảng 3 lần rồi, đầu chị chứa cái gì đấy, có cần tôi bổ ra chà sạch hộ không”

Tôi tủi thân ngồi cắn bút, đâu phải tôi muốn như vậy nhưng mà với cái bộ nhớ tính theo đơn vị KB* này thì tôi cũng bất lực.  


*KB là đơn vị được dùng để miêu tả dung lượng trong các thiết bị lưu trữ dữ liệu hoặc mạng internet. 1024KB=1MB

 

Trong tiếng chửi lofi cực chill của tên nhóc này, mẹ tôi tươi cười bê đĩa hoa quả vào, bà đã không bênh con gái quý giá mà còn thêm dầu vào lửa, cổ vũ tên khốn Viễn Khâm nhiệt tình.

“Con bé này ưa cứng không ưa mềm nên con cứ thoải mái, cần phạt thì phải phạt thật nặng, vậy nó mới nhớ lâu được. Ăn chút hoa quả nhuận họng đi con. Thầy khó thì mới ra trò giỏi.”

Tôi trăn trối nhìn mẹ tuôn ra lời hay ý đẹp, có lẽ nào tôi thật sự được nhặt từ thùng rác về chăng.

Cứ như vậy, sau 3 tháng cuối cấp, lỗ tai tôi như muốn đóng kén. Rồi ngày thi đại học cũng tới, hôm ấy bầu trời thật trong xanh, ngồi trong phòng thi tôi biết tôi toang rồi. Bằng một cách thần kỳ nào đấy, sự hồi hộp, lo lắng như những gáo nước gội rửa sạch sẽ tất cả các kiến thức mà tôi cố nhồi nhét trong vòng 3 tháng. Tôi chết lặng ngồi nhìn tờ đề, thật quen thuộc mà sao lại xa lạ đến thế!!!

Tôi vác khuôn mặt thối hoắc ra khỏi phòng thi, chỉ mới môn đầu tiên mà tôi cảm giác như mình sắp chết đuối đến nơi, bỗng nhiên tôi thấy nhớ Viễn Khâm đến lạ. Giá mà y học loài người phát triển hơn, phát triển đến mức có thể đem não bộ của người này cho người khác mượn thì tôi cũng đâu có khổ như thế này. 

Rồi 2 ngày thi mệt mỏi cũng kết thúc, nhìn khuôn mặt đần thối của con gái chắc mẹ tôi cũng hiểu ra vấn đề. Bà ấy cũng không mặt nặng mày nhẹ với tôi mà chỉ hỏi 

“Nếu đi học nghề thì con muốn học nghề nào?”

Tôi đần mặt nhìn mẹ, hẳn bà thất vọng lắm, tưởng như bà sẽ nổi siêu bão quét bay tôi nhưng mẹ chỉ nhẹ nhàng hỏi như vậy khiến tôi rất áy náy.

“Con cũng không biết nữa”

Tôi cúi đầu vân vê vạt áo, lí nhí trả lời.

“Mẹ thấy bình thường con hay nấu này, nấu kia, sáng tạo ra món mới. Con có thể xem qua về việc học nấu ăn. Cứ tìm hiểu đi, nếu quyết định học gì thì bảo với bố mẹ.”

Thấy tôi chỉ mặt ủ mày chau gật đầu, mẹ lấy một hơi dài, quát lớn:

“Đồng chí Trịnh Tiểu Tiểu!! Nghe lệnh!!!”

Tôi giật mình theo bản năng trả lời

“Có!”

“Đại học không phải con đường duy nhất giúp con thành công! Trượt đại học cũng không có gì đáng trách! Việc con đầu hàng thất bại mới đáng lên án! Từ hôm nay xốc lại tinh thần, muốn học đại học thì ôn tiếp đến khi nào đỗ thì thôi. Còn xác định đi học nghề thì sẽ phải nghiêm túc với con đường mình chọn. Nghe rõ chưa!”

“Đã rõ!”

Mẹ mỉm cười xoa đầu tôi. Đúng vậy, tôi đâu nhất thiết cứ phải vào đại học, vẫn còn rất nhiều con đường khác cho tôi lựa chọn. Mọi con đường cũng chỉ dẫn đến một đích là yên ổn cuộc sống và kiếm thật nhiều tiền!

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play