"Anh Trử Ý, vì em nhỏ tội nghiệp này, anh giữ lại một ít nhé! Có được không, xin anh đó..."

 

Giọng nói của cô gái mềm mại, phối hợp với vẻ mặt nũng nịu, đáng yêu như vậy, ai có thể cưỡng lại được? ? ?

 

Trên mặt Thịnh Trử Ý hiện lên vẻ không được tự nhiên, anh ho nhẹ nói: "Chỉ có thể giữ lại một ít."

 

"Ừm, ừm!" Thẩm Chiêu Chiêu lập tức gật đầu.

 

Mặc dù anh trả về chỗ cũ hơn một nửa, nhưng ít nhất vẫn bảo vệ được một phần!

 

Khi đối phương quay người, Thẩm Chiêu Chiêu vội vàng lấy mấy gói trên kệ giấu sau lưng, thừa dịp đối phương không để ý liền nhanh chóng nhét vào xe đẩy.

 

Khóe mắt Thịnh Trử Ý đã thấy động tác nhỏ của cô, không khỏi nhếch khóe miệng.

 

Thẩm Chiêu Chiêu còn tưởng đối phương chưa phát hiện ra, trên mặt lại lộ ra vẻ đắc ý, giống như một con chuột nhỏ trộm dầu thành công.

 

Khi đi ngang qua khu bán sữa, cô nhớ tên này đã trêu chọc mình chân ngắn, Thẩm Chiêu Chiêu trực tiếp cầm hai hộp lớn bỏ vào xe đẩy.

 

Thịnh Trử Ý nhìn cô rồi nói: “Mặc dù uống sữa có thể giúp tăng chiều cao, nhưng có nghiên cứu chỉ ra rằng, độ tuổi tốt nhất để con gái tăng chiều cao là 10-16 tuổi, mà em vừa trải qua sinh nhật thứ 16, nói cách khác, cho dù bây giờ em có uống bao nhiêu sữa đi chăng nữa thì hiệu quả cũng sẽ không thấy rõ."

 

"Thịnh Trử Ý, ngậm miệng!"



 

Thình lình bị đối phương chọc thủng tâm tư, Thẩm Chiêu Chiêu bị dội gáo nước lạnh, biểu lộ cứng đờ, khuôn mặt nhanh chóng đỏ lên, tức giận nhìn anh, hận không thể lao đến chặn miệng anh.

 

"Ai nói em muốn cao lên? Em thích uống sữa không được sao?"

 

Thịnh Trử Ý: "Được chứ, nhưng siêu thị ở đây mở cửa 24/24, em không cần phải mua nhiều cùng một lúc đâu, uống hết rồi mua cũng được."

 

"Em thích, chuyện con gái anh đừng can thiệp vào!" Thẩm Chiêu Chiêu hừ lạnh một tiếng.

 

Tiếp theo, hai người đi dạo trong khu nhu yếu phẩm hàng ngày. Khi ra khỏi siêu thị, Thịnh Trử Ý xách hai túi đồ lớn và hai hộp sữa.

 

"Hay là em cầm hộ một ít nhé?" Thẩm Chiêu Chiêu nhìn túi đồ ăn vặt, trong lòng có chút băn khoăn.

 

Nếu biết sớm thì cô đã không mua nhiều sữa rồi!

 

Thịnh Trử Ý nói: "Không cần, đi thôi!"

 

Quay lại biệt thự, cất đồ vừa mua đi.

 

Thịnh Trử Ý vào bếp, lấy trái cây mới mua ra, pha một ly nước trái cây rồi đưa cho Thẩm Chiêu Chiêu: "Hôm nay em mới đến đây nên vẫn chưa quen, ở một thời gian sẽ quen thôi. Hôm nay em hãy nghỉ ngơi thật tốt, ngày mai anh sẽ đưa em đi dạo, Bắc Kinh có nhiều danh lam thắng cảnh lắm."

 

"Được!" Đây là thành phố hạng nhất, không thể so sánh với thị trấn nhỏ trước đây của bọn họ.



 

Cô muốn ra ngoài để mở mang kiến thức.

 

Trong biệt thự có mở điều hòa không khí.

 

Thẩm Chiêu Chiêu mở túi khoai tây chiên, khoanh chân ngồi trên sô pha, bật TV lên, trong tay còn cầm ly nước trái cây mà Thịnh Trử Ý đã chuẩn bị cho cô.

 

Nhàn nhã ăn một miếng khoai tây chiên, uống một ngụm nước trái cây, muốn có bao nhiêu thoải mái thì có bấy nhiêu thoải mái!

 

Bên kia, Thịnh Trử Ý vào bếp rót cho mình cốc nước. Khi bước ra lại nhìn thấy bộ dáng của cô, mí mắt anh không khỏi giật giật.

 

Lúc này, điện thoại trong tay rung lên, Thịnh Trử Ý cúi đầu nhìn xuống.

 

Anh nhìn thấy một tài khoản WeChat có tên "Đẹp trai nhất trường Cửu Trung" gửi cho anh một tin nhắn: [ Hai ngày nghỉ cuối cùng, ra ngoài chơi nhé! ]

 

Thịnh Trử Ý: [ Không đi. ]

 

Đẹp trai nhất trường Cửu Trung: [ Tại sao? Cậu có kế hoạch khác à? ]

 

Thịnh Trử Ý ngẩng đầu nhìn về phía Thẩm Chiêu Chiêu, sau đó cúi đầu đáp: [ Ừ, chăm sóc em gái! ]

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play