Nhân viên tổ chương trình đọc bình luận, trong lòng khổ nhưng không thể nói ra được. Vì bọn họ không thể liên lạc với Trang Sinh Hiểu Mộng, bản quyền nằm trong tay cô ấy, sao họ có thể tùy ý trưng bày lên bán được?
Nhưng dù ghét bỏ tổ chương trình keo kiệt thì sao chứ, tốc độ đặt hàng của bọn họ không hề chậm chút nào, chỉ sợ tới muộn không giành được hàng.
DTV
"Cuối cùng ta cũng biết vì sao các ngươi không bày hàng liên quan tới đại thần lên rồi, bình thường các anh chị em cùng kêu trời kêu đất, cuối cùng các ngươi lén mua đồ không gọi ta."
"Ta cướp được nguyên liệu nấu thuốc của đại thần rồi, tối nay có thể học nấu theo."
Trang Sinh Hiểu Mộng uống thuốc bổ vài ngày, cô cứ tưởng mình đã ích cốc vài năm, từ bỏ dục vọng ăn uống rồi nhưng không ngờ vẫn cảm nhận được vị đắng đáng sợ của thuốc.
Mẹ nó khó ăn quá, dạ dày của công chúa nhỏ liên tục kháng cự nên cô cũng vô thức kháng cự theo. Nhìn Trang Sinh Hiểu Mộng mặt mày buồn rầu ủ dột, Sở Tầm muốn nói lại thôi: "Không thì đừng uống nữa?"
"Không, ta phải uống." Trang Sinh Hiểu Mộng lại trở nên hăng hái.
Sao mà không uống được, cơ thể kém không thể chỉ dựa vào rèn luyện, phải nuôi dưỡng lại cho tốt dạ dày được nuông chiều hỏng này.
"Ực ực...” Uống hết một bát canh thuốc, Trang Sinh Hiểu Mộng cảm thấy vẫn nên đổi thuốc thành canh, uống một lần cho xong.
"Các chị em làm theo!"
"Vì tóc!"
"Các anh em cũng làm theo! Từ chối hói đầu, vì tóc!"
"Thật khó uống...”
"Ngươi xem đại thần có kêu khó uống không. Không được nhổ ra, phải nuốt xuống!"
Trang Sinh Hiểu Mộng không biết giờ phút này cũng có người bị nước thuốc đậm đặc tàn phá vị giác giống mình, mà họ còn cực kỳ cam tâm tình nguyện nữa.
Mấy ngày nay người hâm mộ cảm thấy vô cùng thoải mái nhẹ nhàng, không có những bình luận nghi ngờ và chửi rủa liên tục như trước nữa. Bọn họ tụ tập ở phòng phát sóng trực tiếp của chị gái vì thấy hứng thú và yêu thích, còn cùng nhau học rèn luyện sức khỏe, cùng nhau học nấu ăn may vá... Lấy được rất nhiều lợi ích.
"Tin tốt tới đây các chị em, hô hấp rối loạn của ta đã bình ổn trở lại. Tóc không còn rụng nữa. Nấu canh theo đại thần rất có hiệu quả, dù ta lười biếng chỉ uống canh một ngày một lần thôi đó."
"Chia sẻ niềm vui, ta học theo cách nấu nướng của đại thần, đi tham gia cuộc thi nấu ăn còn giành được giải nhất!"
"Ta cũng thế, có thể nói đại thần đã cứu mạng chó của ta. Luận văn tháng trước của ta được cứu rồi.”
“Nhưng mà tổ chương trình đang làm gì thế, lần trước đã nói sẽ mở chuyên khu cho đại thần mà, sao giờ vẫn không thấy gì?"
"Đúng thế, mấy lời spam của ta không có ích gì sao?"
"Ta chỉ nghĩ tới khu đồ ăn ngon thôi, ta phải làm trưởng khu."
"Đừng ai giành trưởng khu võ cổ với ta!"
Trong nhóm người hâm mộ trò chuyện khí thế ngất trời, đạo diễn nhìn đến phát sầu. Ông ta có thể nói thẳng cho người hâm mộ biết, chuyên khu không thể mở ra là vì bị hoàng thất kiểm soát hay không?
Bọn họ chưa vui mừng được bao lâu thì hoàng thất đã ra tối hậu thư, ra hạn cho Trang Sinh Hiểu Mộng quay về hoàng cung trong vòng một tuần.
Hôm nay đã là ngày thứ năm.
Mặc dù hoàng thất không có thực quyền, nhưng thứ họ không thiếu nhất là tiền, các ngành các nghề đều nhìn lướt qua.
Bọn họ không chỉ có một trăm phương thức làm cho chương trình ngừng phát sóng... Đây là lời do chính miệng hoàng thất đã nói với mấy người đạo diễn, mà cách hoàng thất lựa chọn để đối phó với bọn họ chính là rút vốn. Các nhà quảng cáo lớn liên tiếp rút lui, nguồn cung cấp vật tự đứt gãy. Và hoàng thất còn dùng đủ loại thủ đoạn để ngăn cản một bên mới khác hợp tác với tổ chương trình.
Mỗi một giây sống trên tinh cầu hoang đều cần tốn tiền, thấy vật tự sắp hết mà không có vật tư mới được tiếp tế, tiền bạc cũng không thể quay vòng vốn nên trong tổ chương trình, không một ai là không thấy hốt hoảng cả.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT