"Tích tích!" Lão tam gật đầu. Chỉ là còn chưa lắp xong hệ thống giọng nói nên không có âm thanh hài lòng phát ra.

"Tê tê!" Không cho nó lên mạng, vậy là quá đáng rồi!

"Được rồi, mau xuất phát đi, nhớ đừng bỏ sót bài tập tu luyện mỗi ngày." Trang Sinh Hiểu Mộng đóng gói anh ba vẫn đang trong trạng thái là quả trứng vào rồi đưa tất cả cho đạo diễn.

"Haizz thiếu chút nữa quên...” Trang Sinh Hiểu Mộng nhìn lão đại đã được đạo diễn mang vào tàu phi hành nói: " Lão đại, mi phải nghe lời đạo diễn, phối hợp làm việc."

Lão đại: "Tê?" Nó bỗng nhiên phản ứng lại.

Nghĩ đến lúc trước bị cô uy h.i.ế.p hết trèo cây rồi chui xuống đất, xới đất đào cỏ khắp rừng rậm khiến toàn thân rắn của xà yêu đều không ổn.

Chết tiệt, lên thuyền giặc rồi.

Mô hình kinh doanh của nhà hàng có hai loại, một loại là dữ liệu mở, thực khách thông qua khoang mô phỏng vào cửa hàng trực tuyến, trải nghiệm mùi vị mô phỏng từ dữ liệu.

DTV

Một là tự mình trải nghiệm, có thể lựa chọn món ngon thành phẩm do đầu bếp tự tay chế biến, cũng có thể tự mình lựa chọn nguyên liệu nấu ăn, tự mình bắt đầu nấu ăn, sẽ có đầu bếp chuyên môn dạy cách làm. Đặc điểm lớn nhất là đều rất rẻ, dân thường có thể chi trả nổi.

Vì thế ngày đầu tiên mở cửa hàng đã nổi tiếng ngay.

Giới truyền thông cũng để mắt tới một nhà hàng mỹ thực giá rẻ đến không thể tin được này.

Hôm Trang Sinh Hiểu Mộng đến cửa hàng trực tuyến, vừa lúc có truyền thông đến phỏng vấn cửa hàng.

"Vị tiểu thư này, cô có thể yên tâm ăn đồ ăn trong một nhà hàng rẻ như vậy sao?"

"Vì sao không thể?" Trang Sinh Hiểu Mộng xoay người lại.

Trời ạ, Trang Sinh Hiểu Mộng sao lại ở đây!

Trang Sinh Hiểu Mộng nhìn đám đông nghịt trước mắt, cô thầm nghĩ cơ hội đã tới, vì thế hắng giọng, lộ ra nụ cười buôn bán mà nói: "Đây là quán tôi cùng bạn bè hợp tác mở, mọi người có thể yên tâm, nguyên liệu nấu ăn tuyệt đối tươi mới, không có chất độc hại, thức ăn phong phú lại rẻ."

Mọi người có chút sợ hãi, nghĩ lại cũng rất hợp lý, dù sao hiểu biết của Trang Sinh Hiểu Mộng đối với mỹ thực cổ đại nhiều như vậy, am hiểu đồ ăn nấu nướng, mở một nhà hàng cũng là chuyện rất bình thường. Nhưng không bình thường chính là giá cả, làm như này thật sự có thể kiếm được tiền sao?

Trang Sinh Hiểu Mộng còn đang giới thiệu: "... Ta thấy các fan đều rất thích đồ ăn ta làm, cho nên quyết định mở một nhà hàng."

Thì ra là hồi đáp fan, như vậy cũng quá hào phóng rồi!

Hơn nữa xem dáng vẻ này rất có thể là cửa hàng sẽ nhanh chóng đóng cửa, lần này phải thừa dịp chưa đóng cửa nhanh chóng ăn thật nhiều!

"Sẽ không lỗ vốn." Trang Sinh Hiểu Mộng thành thật đáp: "Phí tổn thất không cao, bỏ phí tổn thất đi vẫn còn có lời."

Dù sao trước giờ cô cũng không làm ăn lỗ vốn.

Chỉ là người dân trong hành tinh đã quen cho rằng chỉ người giàu mới có thể thưởng thức mỹ thực tinh tế nên không có ai tin những lời này của Trang Sinh Hiểu Mộng. Họ coi đây như là lời an ủi khách sáo của cô. Trong lúc nhất thời đối với Trang Sinh Hiểu Mộng sinh ra sự cảm kích vô cùng.

Thức ăn giá rẻ coi như xong, thực đơn quý báu như vậy mà nói công bố là công bố, còn để cho đầu bếp dạy bọn họ nấu, đây là đang làm từ thiện ư?

Trang Sinh Hiểu Mộng không hiểu bộ dạng cảm động đến rơi nước mắt của bọn họ, cô chỉ cảm thấy nổi da gà, nhanh chóng kiếm cớ chuồn đi.

"Bùi phu nhân."

Trang Sinh Hiểu Mộng không quên hôm nay mình tới làm gì. Cô có một việc rất quan trọng: "Cái này xem như quà ta tặng cho bà."

"Quà?" Bùi Hàm Yên dừng công việc trong tay, xoay người lại đã thấy Trang Sinh Hiểu Mộng đưa một cái dây chuyền tới, một viên đá rất đẹp mà bà không biết tên lộ ra.

"Bùa hộ mệnh." Trang Sinh Hiểu Mộng nói: "Bà là một trong số ít người ta quen biết trên thế giới này."

Khuôn mặt quen thuộc này khiến Bùi Hàm Yên nhìn có chút thất thần, hai người này quả thật rất giống nhau, không chỉ mỗi bề ngoài.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play