Nhưng ông nội thật sự rất không chú ý hình tượng cá nhân của mình, Tri Vi mỗi lần nhìn thấy ông đều cảm thấy thân thiết bội phần.
Đồng thời nàng lại nhớ tới lão đại gia (ông nội) của mình kiếp trước, thích tụ tập chơi cờ tướng, đánh bài tú lơ khơ.
Mấy người bạn câu cá của ông nội đều ở Vân Thành, vừa hay ông nội cũng có một toà nhà ở đây.
Ở Trường Hạ chán lại bị con cái quản, nên ông thường sẽ tới đây ở một khoảng thời gian ngắn.
Hẹn một số bạn bè cùng chung chí hướng, rời xa con cái, uống rượu câu cá.
Không bị gò bó, quả thực chính là cuộc sống thần tiên của thần tiên.
Cũng đã được mấy ngày Tri Vi không gặp ông nội mình rồi, đến khi bọn họ đi tới nhà của ông nội ở Vân Thành, lại phát hiện cả nhà cô mẫu đã ở đây từ lâu.
Đề tài nóng hổi nhất trong hôm nay chính là chuyện thi cử của Thiên Đình, mọi người ngồi xuống đương nhiên cũng trò chuyện về chuyện này.
Nghe nói sau khi Tri Vi ghi danh, Lục cô mẫu cảm thấy rất bất ngờ.
Cảm thấy hai vợ chồng Lục Tiêu, Đường Vĩ quả thực không biết trời cao đất rộng, con gái nhà mình vẫn còn là một tiểu cô nương mười tám tuổi, cùng lắm là khi còn bé lanh lợi hơn người khác một chút một chút thôi, thế mà cũng dám báo danh đi thi.
Thật không biết hai vợ chồng này rốt cuộc nghĩ như thế nào.
Lục cô mẫu nhìn Tri Vi một cái, nói: "Các người cũng vội vàng quá.
Chưa bàn đến đề văn khó như thế nào, trận pháp lại lại càng khó hơn.
Nếu sơ giai tầng bốn cũng không vượt qua, vậy chẳng phải hỏng bét à.”
“Ai nha, thật trùng hợp đúng không? " Đường Doanh nhìn Lục cô cười khanh khách nói: "Ngày đó Sở m thi vào Tư Khuyết Giám làm việc, nàng nói với chúng ta, nhìn dáng vẻ bước chân của con bé tuyệt không đơn giản chỉ dừng lại ở sơ giai tầng ba.
Chị vốn nghĩ Vi Vi vừa qua tầng ba mới được hai năm, làm sao có thể tiến bộ thần tốc như vậy được? Nhưng dù sao con gái Sở gia cũng là người làm việc ở Thiên Đình, nhãn lực của những tán tiên như chúng ta sao có thể sánh được với nàng.
Sau đó, chúng ta bèn tới Giang Thành ghi danh thử, cô đoán xem kết quả ra sao? Qua ngay từ lần đầu tiên!”
Nhìn vẻ mặt kinh ngạc của cô Lục, Đường Doanh càng cảm thấy vui vẻ, nói tiếp: "Hôm nay chúng ta cũng đã vào được tầng bốn rồi.
Nếu thật sự có thể qua được kỳ thi văn, vậy khi đến kỳ thi trận pháp sẽ càng nắm chắc hơn.”