Lúc vừa bước xuống xe, Tưởng Gia Tuệ không khỏi kinh ngạc về độ hoành tráng ở đây, không ngờ nó lớn đến vậy...

 Tưởng Gia Tuệ bình tĩnh tự tin đi đến chỗ quầy lễ tân, lịch sự lên tiếng...

     "Xin chào, tôi muốn gặp Bạch tổng, nhưng lại không có hẹn trước cô có thể đưa vật này cho ngài ấy được không, ngài ấy chắc chắn sẽ đồng ý gặp tôi.."

  Tưởng Gia Tuệ liền tháo chiếc vòng trên cổ tay đưa cho cô tiếp tân, mỉm cười xinh đẹp nói...

  Ngay khi Tưởng Gia Tuệ bước vào đã thu hút tất cả ánh mắt của những người ở đây, ngay cả phụ nữ cũng phải nhìn ngắm đến say mê...

      "Được, vậy mời cô sang đó ngồi chờ một chút, tôi sẽ đi thông báo ngay ạ.."

      "Được, vậy cảm ơn cô.."

   Cô lễ tân lịch sự chỉ tay về hướng ghế sofa, bảo Tưởng Gia Tuệ đến đó ngồi đợi còn mình thì đi thông báo với Bạch tổng..

   Lễ tân nhanh chóng nhận ra chiếc vòng tay này là vật gia truyền của Bạch gia...

 Một kí hiệu riêng biệt được khắc trên chiếc vòng, lễ tân vừa nhìn đã nhận ra ngay, nó rất giống với những món đồ mà Bạch tổng hay mang trên người..

   Lễ tân cũng nhận thấy lai lịch của cô gái này không phải dạng tầm thường, nhanh chóng cầm lấy mang lên phòng chủ tịch để thông báo...

   Lễ tân nhanh chóng mang đến phòng làm việc của thư kí Kim, sau đó giao chiếc vòng tay lại cho cậu ấy, cũng nói rõ những gì cô gái xinh đẹp kia vừa nói...

   Bàn giao xong thì xin phép quay về chỗ làm việc, thư kí Kim ngay khi nhìn thấy chiếc vòng tay cũng có chút ngạc nhiên...

      **Đây không phải là vật gia truyền của Bạch gia hay sao, đúng hơn là vài hôm trước nó đã bị lạc mất, sao bây giờ lại xuất hiện ở đây, đặc biệt lại trong tay một người phụ nữ..**

     "Không được mình phải nhanh chóng báo chuyện này cho chủ tịch mới được.."

  Thư kí Kim vội vã rời khỏi phòng, trong lúc gấp gáp không kịp phản ứng đã đụng phải Tôn Minh Hạo, xém chút nữa là té ngã ra sàn...

    ***Tôn Minh Hạo giám đốc tập đoàn Bạch Thị, con trai thứ hai của thiếu tướng Tôn, cậu không chọn nối nghiệp cha, mà theo con đường kinh doanh...

        Một trong những người bạn thân thiết của Bạch Thiếu Thần, cũng là cánh tay đắc lực ở thế giới ngầm....***

      "A..."

       "Này Thư kí Kim cậu làm gì mà đi như ma đuổi vậy..."

   Tôn Minh Hạo ôm lấy phần ngực đau nhói của mình mà hét to lên...

      "Xin lỗi, xin lỗi, giám đốc Tôn, tôi không cố ý, chỉ là có việc gấp cần thông báo với chủ tịch, nên mới chú ý nhìn đường như vậy.."

     "Giám đốc Tôn, ngài đừng giận.."

  Thư kí Kim xoa xoa cái đầu đau nhói của mình, liên tục lên tiếng xin lỗi Tôn Minh Hạo...

     "Có việc gì mà cậu gấp gáp quá vậy..."

  Tôn Minh Hạo nhìn dáng vẻ gấp gáp này của thư kí Kim, nghĩ rằng phải có chuyện gì đó quan trọng lắm, khiến cậu có chút hiếu kỳ lên tiếng hỏi...

      "Không có gì, chỉ là có một người phụ nữ đến tìm chủ tịch, cô ấy còn có món đồ này.."

  Thư kí Kim không che giấu gì liền đưa chiếc vòng tay đến trước mặt của Tôn Minh Hạo nói...

      "Cậu nói có phụ nữ đến tìm Thiếu Thần sao, cô ấy có đẹp không vậy..."

  Tôn Minh Hạo nghe nói có phụ nữ đến tìm Bạch Thiếu Thần thì càng thêm kinh ngạc, từ trước đến nay chẳng có người phụ nữ nào dám đến đây tìm anh cả...

  Ngay cả Diệp Tuyết muốn đến đây cũng phải được sự cho phép của Bạch Thiếu Thần, người phụ nữ này chắc chắn phải rất đặc biệt đây..

       "Tôi cũng không rõ, nhưng nghe lễ tân nói hình như cô gái ấy rất xinh đẹp, còn xinh đẹp hơn cả Diệp tiểu thư nữa..."

  Thư kí Kim thành thật khai báo tất cả những gì mình nghe được...

        "Rất xinh đẹp sao, cái tên này sao lại may mắn như vậy chứ..."

   Tôn Minh Hạo thật không thể hiểu được, cậu cũng khá là đẹp trai kia mà, sao lại không có cô gái xinh đẹp nào đến tìm vậy...

   Trong khi cái tên mặt lạnh kia lúc nào cũng nhăn nhó lại được rất nhiều phụ nữ yêu thích, trong lòng không ngừng gào hét..

       **Thật sự là không công bằng mà..**

   Mà lúc này thư kí Kim đứng một bên quan sát, thấy Tôn Minh Hạo cứ lẩm bẩm một mình mà bất lực, sau đó xin phép rời đi...

      "Nếu không có việc gì nữa thì tôi xin phép đi trước đây.."

      "Ừm cậu đi đi.."

   Tôn Minh Hạo vẫy tay ra hiệu cho thư kí Kim đi đi, rồi lại ôm lấy trái tim đầy tổn thương của mình mà khóc hét...

  Nhưng ngay sau đó Tôn Minh Hạo chợt nghĩ ra chuyện gì đó, lập tức gọi thư kí Kim lại...

      "Này khoan đã thư kí Kim, tôi có ý này.."

     "Hay là cậu mau xuống dưới mời cô gái kia lên đi, còn tôi sẽ vào trong thông báo cho Thiếu Thần giúp cậu.."

      "Nhưng..chuyện này.. lỡ như chủ tịch không đồng ý gặp cô gái kia thì sao.."

 Thư kí Kim lo lắng Bạch Thiếu Thần sẽ không đồng ý gặp cô gái kia, mà còn vô cùng tức giận, đến lúc đó ai sẽ hứng chịu đây..

     "Cậu không cần quá lo, Thiếu Thần sẽ không từ chối đâu, ngay cả vật gia truyền cũng nằm trong tay người ta, thì phải biết quan hệ của họ đã vô cùng thân thiết.."

  



Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play