Tác giả: Lý Phú Quý Nhi (李富贵儿)
Đề cử: Blog của Quả quýt và Hạt đậu
Edit: Gấu Chó Gâu Gâu
Văn án
Phù thủy nhặt được một đứa trẻ, sau đó cô đã bị binh lính xích lại.
Tội danh là b.uôn b.án trẻ em.
1.
Phù thủy xui xẻo đó chính là tôi.
Tôi ghét nhất là bọn con nít, nhất là đứa con nít tóc vàng mắt xanh đầu đội vương miện nhỏ đó.
Trông thằng bé đó giống hệt cái người sâu trong ký ức của tôi.
Binh lính bắt tôi lại, nói tôi b.ắt c.óc trẻ em, cần phải đưa đi hành quyết.
Cổ họng tôi tự nhiên hơi cứng lại.
Trăm năm trước khi tôi còn là một phù thủy nhỏ chưa trải sự đời, tôi cũng từng bị bắt đi hành quyết.
Lần này lại nữa đấy à?
Binh lính muốn lôi thằng bé ra khỏi người tôi nhưng thằng bé cứ ôm chặt đùi tôi nhất quyết không buông.
Ánh mắt thằng bé kiên định nhìn thẳng vào mắt tôi:
“Đưa tôi đi.”
Vẻ mặt tui đầy kháng cự:
“Đừng làm vậy, chúng ta không thân...”