Quý Ngư đã ở dưới mưa quá lâu nên khi trở về khách sạn thì bắt đầu sốt cao, nhưng cô vẫn ôm bộ đồng phục ướt sũng đó không chịu bỏ xuống. 
Trịnh Tông đã ra sức dỗ dành rất nhiều, hứa sẽ trả lại đồng phục cho cô sau khi phơi khô đồng thời yêu cầu nhân viên khách sạn thay quần áo khác cho cô nhưng cuối cùng Quý Ngư bị cưỡng ép mặc nguyên quần áo ướt mưa đó đến bệnh viện.
Quý Ngư đã hôn mê ở bệnh viện ba ngày ba đêm, cho đến ngày thứ tư thì cô đã hạ sốt nhưng vẫn chưa tỉnh lại. Trịnh Tông kéo bộ đồng phục trong lòng cô, cô tỉnh dậy ngay.
“Dậy đi, ăn chút cháo.”
Anh ta đỡ cô ngồi dậy đút cháo cho cô, cô im lặng nghe theo.
Người phụ nữ nhìn chằm chằm vào khoảng không với đôi mắt trong veo như nước nhưng lại mờ mịt và vô hồn, cô không nói lời nào, giống như một cái xác không hồn ngồi đó.
Ăn xong cô đi ngủ cho đến khi nào Trịnh Tông kéo bộ đồng phục để đánh thức cô. Chuyện này cứ lặp lại như vậy đã ba ngày nay, bộ đồng phục này đã trở thành một công tắc để cô đi ngủ và thức dậy. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play