Tàu Côn Bằng.
Trịnh Mẫn và Hải Khôn cùng đi tham quan toàn bộ con tàu từ trên xuống dưới, từ trong ra ngoài rồi cuối cùng dừng lại ở đuôi boong tàu, cả hai người đều nhìn ra biển lớn.
Bầu trời trong xanh, nước cũng trong xanh và biển rất êm đềm. Trịnh Mẫn im lặng một lát rồi quay lại nhìn anh: “Con có biết rằng mười ba năm trước đã có người tố cáo một thanh niên Trung Quốc tên là Bác Dương đã giết mười tám con cá nhà táng trong một mùa đi săn cá voi. Dì không hiểu tại sao chuyện này lại có liên quan đến con? Con đang che giấu thân phận thật của mình à?”
Khi Trịnh Mẫn lần đầu nhận được tin tức này bà ấy như bị sét đánh chết lặng và vẫn không thể tin được.
Hải Khôn châm một điếu thuốc và kể lại ngắn gọn những gì anh biết về tàu Đông Phương.
Trịnh Mẫn chết lặng, bà ấy định hỏi nhưng anh đã ngăn lại.
“Dì Trịnh, con muốn nhờ dì giúp con làm vài việc. Điều đầu tiên là con đã mất quốc tịch Trung Quốc từ bảy năm trước nên những gì con làm chỉ đại diện cho cá nhân con nếu có ai lợi dụng việc này để tấn công Trung Quốc xin dì hãy ra mặt giải thích. Điều thứ hai, con hy vọng dì có thể giữ thái độ trung lập trong quá trình con bị xét xử, chuyện này từ đầu tới cuối dì không biết gì hết vì dì có làm gì đi nữa thì cũng không thay đổi được sự thật. Điều cuối cùng cũng là điều quan trọng nhất chính là tuyệt đối không thể để Quý Ngư biết chuyện tàu Đông Phương. Ngày mai hãy để Trịnh Tông đưa cô ấy về Trung Quốc. Sau này có thể đưa cô ấy đi Bắc Âu nhưng đừng để cô ấy đến đảo Spencer nữa.’’
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT