Lúc Trịnh Tông tỉnh lại thì phát hiện cả người mình đang ướt đẫm nằm trên bờ cát, Quý Ngư thì quỳ gối thì bên cạnh anh ta, lo lắng cúi người xuống, thấy anh ta mở mắt, cô lập tức ngồi thẳng dậy rồi kéo cổ áo anh ta, sau đó hét thật to vào mặt anh ta: “Có phải anh bị điên không? Anh còn hơn thua với tôi làm gì? Thiếu chút nữa là anh đã chết rồi, anh có biết không?”
Cô cho rằng Trịnh Tông chỉ nói đùa thôi, cô không nghĩ anh ta sẽ thật sự nhảy xuống đó, may mắn cô phát hiện kịp thời nên đã kéo anh ta lên.
Mỗi lần Quý Ngư cảm thấy buồn phiền thì cô chỉ cần lặn trong nước một thời gian ngắn là sẽ không sao, hoàn toàn không phải là ý mà anh ta nghĩ.
Trịnh Tông gượng cười, cô còn có tâm trạng mắng anh ta, trông cô hoàn toàn không giống người muốn chết một chút nào, có vẻ như người thật sự muốn chết lại là anh ta.
Cô là quán quân thế giới về bộ môn lặn tự do và cô có thể lặn được bảy phút lẻ một giây, còn anh là một người lặn chưa nổi ba phút, làm sao có thể so với cô được cơ chứ?
Điều này có nghĩa là anh ta đã suýt chết và được cô cứu sao?
Vậy chẳng phải là có bước hô hấp nhân tạo sao?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play