Vì hôm sau là cuối tuần nên Vu Thư Ngôn không đặt báo thức dậy sớm, nhưng chưa đến bảy giờ cô đã bị tiếng chuông điện thoại đánh thức.
Cô mò mẫm sờ soạng tủ đầu giường, trong cơn mơ màng cố gắng với lấy cái điện thoại lên.
Giọng nói sắc bén của Tằng Bình liền truyền đến bên tai cô: “Thư Ngôn, con vẫn còn chưa chịu dậy sao, tại sao lâu như vậy mới trả lời điện thoại hả?”
“Mẹ?” Vu Thư Ngôn dụi dụi mắt: “Có chuyện gì à, mẹ?”
“Chúng ta sắp đến Hải Thị rồi, khoảng mười phút nữa là đến trạm, con mau đến ga tàu cao tốc đón chúng ta đi.”
Vu Thư Ngôn liền cảm thấy bất ngờ: “Hả, sao lại đột nhiên... mẹ và cha đến đây chi vậy?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play