Biết mình bị lợi dụng, Đường Dục không bao giờ mở miệng gọi Lâm Nghi là “Mẹ” nữa, cậu ở lại đây cũng không phải để giải vây cho bà.
Cả cuộc đời cậu chưa từng bị lừa, thậm chí còn cảm thấy mình thật ngu, huống chi nếu để Tần Thời Luật biết chuyện này, liệu Tần Thời Luật có cho rằng cậu là đứa ngốc bẩm sinh hay không?
Huống chi giờ cậu còn đang chiến tranh lạnh với Tần Thời Luật, trở về như vậy tương đương với việc nhận thua, không phải cậu không thể nhận thua, mà chỉ là không tính chuyện Lâm Nghi lợi dụng cậu ra, cậu thấy chuyện này vẫn là vấn đề đạo đức, Tần Thời Luật là con của bọn họ, tất nhiên là phải lo.
Buổi tối, Tần Thời Luật đến nhà họ Lâm đón người, khi đến nơi, ngay cả một sợi tóc cũng không thấy, Lâm Miễn nói: “Tiểu Đường đã đi rồi.”
Tần Thời Luật: “...”
Thật đúng là không cho anh bất cứ cơ hội nào.
Khi Tần Thời Luật về đến nhà, đã thấy Đường Dục đang ăn tối, nhưng khi thấy anh về, Đường Dục còn chưa ăn hết cơm trong chén, cứ thế mà đặt đũa xuống rồi đi lên lầu.
Cậu không biết nên đối mặt với Tần Thời Luật như thế nào, cậu đã suy nghĩ cả một ngày trời, cho nên cảm thấy việc mình bị lợi dụng, thì suy cho cùng cũng là vì Tần Thời Luật.
Nếu không phải vì anh, Lâm Nghi sẽ không kéo về cậu làm con át chủ bài.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play