Tần Thời Luật đi vào cửa đã gây tiếng động rất lớn, như thể định đạp đổ cả cửa chống trộm xuống.
Lâm Miễn vừa mới đuổi bảo vệ của khu dân cư đi, lúc này Đường Dục đang ngồi với Lâm Nghi như chung một kẻ địch mà nhìn chằm chằm vào Tần Chung và tình nhân của ông.
Tần Thời Lục hung hăng đi tới trước mặt Đường Dục, không để ý tới bất cứ ai, trực kiếp kéo Đường Dục từ trên ghế salon đứng dậy: “Về nhà.”
Đường Dục dùng tay trái nắm lại tay Tần Thời Luật mà tố cáo: “Cô ta là kẻ thứ ba.”
Lâm Miễn là do Tần Chung gọi đến, khuôn mặt của Tần Chung bị chiếc túi của Lâm Nghi đập cho chảy máu, đây không phải là lần đầu tiên Lâm Nghi phát điên, cũng chỉ có Lâm Miễn mới có thể kiểm soát được cơn điên của bà.
Một mình Lâm Nghi thì cho dù Lâm Miễn muốn kéo vẫn có thể kéo đi được, nhưng bà lại mang cả Đường Dục đến, ông ta không biết Lâm Nghi làm thế nào mà có thể khiến Đường Dục đứng bên cạnh ủng hộ bà, cứ nhất quyết bắt Tần Chung phải xin lỗi, có nói cái gì cũng không chịu rời đi.
Lâm Miễn thở dài: “Thời Luật, chuyện này cháu xem nên giải quyết thế nào đây.”
Tần Thời Lục kéo tay Đường Dục, mặt không đổi sắc: “Chuyện này không liên quan đến tôi.”
Lâm Nghi nổi điên một hồi mới bình tĩnh lại, có lẽ là vì có Đường Dục ở bên cạnh bà, lúc trước đều là mỗi lần bị người khác khuyên bà ly hôn, hoặc khuyên bà nhẫn nhịn, chỉ có lần này, Đường Dục lên tiếng nói những lời lẽ chính nghĩa: “Không thể cứ đi như vậy được!”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT