Trở lại không gian hệ thống, Dư Thiên im lặng một chút trước khi bắt đầu tạo cơ thể mới cho chính mình.
Người xưa có câu “Chó cũng chẳng thèm chơi với con nít”, nhưng Dư Thiên không nghĩ rằng mình lại trở thành một đứa trẻ nghịch ngợm như vậy.
Ký ức về thời thơ ấu của cô rất mờ mịt, nên cô không còn nhớ rõ mình từng “tinh nghịch” như thế nào.
Khi ấy, có lúc cô ở nhà chú, lúc thì lại về nhà bác. Nhưng họ đều khen cô thông minh ngoan ngoãn.
Dư Thiên không giống như những người con của họ, luôn đòi hỏi điều này điều kia, ăn uống thì kén chọn.
Cô không cướp đồ của anh em họ, cô chỉ lấy những gì bị vứt lại, cô không nổi giận và cũng không thích khóc lóc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play