“Cả hai chơi vui đấy nhỉ?” Công Tây Việt phá vỡ sự im lặng.
Lời này không có ý mỉa mai, chỉ là một câu cảm thán bình thường.
Mặc dù xung quanh Thiên có rất nhiều vị trưởng bối yêu thích, sẵn sàng chơi đùa cùng cô bé, nhưng không có ai giống như Ôn Tầm Chân.
Ôn Tầm Chân xấu hổ tránh ánh mắt của Công Tây Việt, gấp gọn tấm rèm trong tay.
Đột nhiên nhận ra có gì đó không ổn, nàng ấy nhìn Công Tây Việt, kinh ngạc hỏi: “Ngươi có thể thấy được sao?”
“Ta có thể thấy tạm thời, nhưng không duy trì được quá lâu.” Công Tây Việt đứng dậy, đi về phía Thiên đang đứng bên cạnh Ôn Tầm Chân, dang hai tay gọi tiếng nương thân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT