Thiên cưỡi xe gỗ nhỏ đi vòng quanh tháp, vì không có người nên rêu bám đầy mặt đất, chỉ cần cô bé chạy xe qua là dễ dàng thấy dấu vết ngay.
Sau khi chạy xe mệt, Thiên dừng xe ở bậc thang, chạy tới cửa nhỏ của tháp nhìn xem.
Cô bé ngồi xổm bên cửa, nhìn qua khe hở nhưng không thấy gì cả. Thế là cô bé gõ cửa, gọi cha nhưng không có ai trả lời.
“Thiên, sao ngươi lại nhìn nữa, nhìn kiểu gì cũng không thấy đâu, mau qua đây ăn cơm này.” Minh Chân ôm hộp đồ ăn tới, hô lên.
Y đã nói nhiều lần rồi nhưng Thiên vẫn cứ hay chạy đến cửa nhìn.
Nhưng vậy cũng không sao, chí ít thì buổi tối cô bé cũng chịu quay về ngủ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT