Núi Bồ Đề xác thực là thánh địa để tu luyện, hằng năm có rất nhiều đệ tử thanh tu ở trong chùa, sau khi xuống núi vào chùa tu hành các đệ tử lại trở về trong chùa, mỗi người đều có duyên pháp tu hành của mình, một khi đã tìm được con đường tu hành của mình thì sẽ không có ai tới can thiệp.
Nơi này không có nhiều luật giới thanh quy giống như chùa miếu ở Nhân giới, luật mà các tăng nhân ở đây tuân thủ đều là tự khuyên nhủ chính mình.
Thế nên trong lúc Thiên ở tạm ở chùa Bồ Đề, trừ hai vị trông cửa hung hãn kia ra thì không có ai lộ ra vẻ mặt khác thường với cô bé, trái lại còn chăm sóc cô bé nhiều hơn.
Trên núi Bồ Đề ngoài Phật tu ra thì cũng chỉ có Thiên, với lại cũng chỉ có mình Thiên là tiểu nữ hài có tóc, cô bé không cần phải dậy sớm học tập cũng không cần phải tu hành, cả ngày cũng chỉ có chơi mà thôi.
Để giúp Thiên hoà nhập với tập thể và không quá khác biệt với những người khác. Cho nên Minh Chân, người chủ động đảm nhận trách nhiệm chăm sóc hài tử đang rất buồn rầu.
Vì thông cảm cho đứa bé đi đường mệt mỏi cho nên ngày đầu tiên ở núi Bồ Đề cho phép cô bé được ngủ nướng thêm một lúc. Bắt đầu từ ngày thứ hai Minh Chân gọi Thiên dậy sớm để cô bé đi tụng kinh cùng Minh Đắc và những người khác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT