Trong bóng tối bên cạnh có tiếng phì cười của Mèo Đen, cô ta cười đến nỗi làm Y Tá suýt nữa thì thẹn quá thành giận.
Thiên hút hút thứ nước hơi ngọt này, cảm thấy không ngon lắm, mà cũng không đủ no nữa.
Lúc phòng an toàn sắp hết thời gian, Gấu Lớn và Ưng Trắng đã kịp quay lại nghỉ ngơi khôi phục sức lực. Gấu Lớn bị dính bụi đen khắp người, vì mấy con quỷ trong khu vực quái dị sẽ hóa thành tro bụi sau khi bị giết.
Trên người anh ta bị một lớp bụi dày bao phủ, lúc bước vào phòng an toàn thì không ngừng phủi phủi, vừa phủi vừa nói: “Mấy con quỷ này quá đông, bám đầy bên ngoài tòa nhà.”
Ưng Trắng đi báo cáo số lượng người chơi với Thầy Văn, còn Gấu Lớn thì nhìn về phía cái ghế dựa mà lúc trước Thiên ngồi. Anh ta không thấy cô bé đâu, kinh ngạc la lên: “Đứa nhỏ đâu?!”
“... Ở đây nè.” Y Tá bực bội khịt mũi rồi nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT