Lâm Tuế Từ cố gắng mỉm cười với Bùi Xuyên, hồi lâu mới thốt ra một câu từ cổ họng: “Em đi dạo thôi.”
Cậu mỉm cười nhưng chóp mũi trở nên chua chát và khóe mắt hơi đỏ lên.
“Bùi Xuyên, chúng ta về thôi.”
Bùi Xuyên là người nhạy bén, mọi thay đổi cảm xúc của Lâm Tuế Từ đều không thể thoát khỏi tầm mắt của anh, chỉ cần liếc mắt một cái là có thể thấy được.
Nhưng anh cũng không hỏi thêm, chỉ đưa tay nắm lấy lòng bàn tay lạnh ngắt của Lâm Tuế Từ, ấm áp nói: “Chúng ta về thôi.”
Lâm Tuế Từ vẫn còn bệnh, vẻ mặt buồn bã suốt chặng đường.
Bùi Xuyên vòng tay ôm lấy thân hình gầy gò của cậu, để đầu cậu tựa vào vai anh, vỗ nhẹ an ủi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT