Trong khoảng thời gian này, đây là lần đầu tiên Bùi Xuyên nhìn thấy Lâm Tuế Từ khóc.
Lâm Tuế Từ khóc, cắn chặt môi, như thể cố gắng hết sức để kiềm chế tiếng khóc của mình, nhưng trong cổ họng vẫn có tiếng thút thít nho nhỏ, giống như một con mèo con.
Rõ ràng không phải sụp đổ gào khóc, nhưng nhìn chính là ủy khuất tới cực điểm.
Mặc dù những giọt nước mắt trong suốt lặng lẽ tràn ngập trên gò má tái nhợt của cậu, cậu vẫn kiềm chế không phát ra bất kỳ âm thanh nào, giống như có một cục bông mắc kẹt trong cổ họng, khó chịu đến mức khó thở.
Những giọt nước mắt ấm áp rơi xuống tay Bùi Xuyên dường như khiến da thịt anh nóng bừng.
Nhìn thấy bộ dáng của người trước mặt lúc này, trong lòng Bùi Xuyên như bị kim vô hình đâm vào, dâng lên một cảm giác đau đớn khó tả.
Anh đưa tay lên xoa xoa mái tóc của chàng trai trẻ, dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng lau đi những giọt nước mắt trên mặt cậu, "Đừng kìm nén, nếu muốn thì cứ khóc đi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT