Bùi Xuyên cúi đầu nhìn cậu thì thấy hai má Lâm Tuế Từ đỏ bừng, khóe môi anh hơi nhếch lên, ánh mắt có phần ẩn ý.
    Ánh mắt Lâm Tuế Từ lảng tránh, vành tai nóng bừng.
    Cũng may Bùi Xuyên nhanh chóng ngoảnh mặt đi, đóng ngăn kéo đầy đồ lót lại, không tiếp tục chủ đề kích thước nữa.
    Căn phòng này không chỉ có phòng thay đồ mà còn có một phòng học nhỏ, giá sách chất đầy các loại sách, Lâm Tuế Từ tinh mắt nhận ra trong đó có rất nhiều sách viết về diễn xuất.
    Cậu không khỏi mím môi, Bùi Xuyên xác thực đã điều tra cậu.
    Không biết vì sao nhưng từ nhỏ Lâm Tuế Từ đã đam mê diễn xuất, mới 10 tuổi đã đắp ga trải giường và bắt chước các nhân vật trong phim cổ trang.
    Nhưng Lâm Nguyệt không thích cậu học diễn xuất, thậm chí còn chán ghét.
    Lúc còn bé, cậu từng hồn nhiên nói với Lâm Nguyệt rằng lớn lên sẽ làm diễn viên, lúc đó sắc mặt Lâm Nguyệt tối sầm tại chỗ, như bị điều gì kích thích liền tát thật mạnh vào mặt cậu rồi nhặt móc treo quần áo lên quất vào cậu.
    Sự việc ấn tượng đến nỗi Lâm Tuế Từ vẫn còn nhớ rõ từng chi tiết.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play