Tiểu Tinh Tinh chần chờ mấy giây, nhưng khi thấy dáng vẻ quan tâm của dì xinh đẹp thì vô tội lắc đầu.
Giang Nguyễn Nguyễn càng cảm thấy đau lòng. .
ngôn tình tổng tàiLệ Bạc Thâm không có khả năng không phát hiện vết thương rõ ràng như thế, vậy mà cũng không biết bôi chút thuốc cho con bé.
Lại liên tưởng đến chuyện cô bé thường xuyên bỏ nhà đi, Giang Nguyễn Nguyễn lập tức thầm mắng Lệ Bạc Thâm làm cha mà quá vô tâm!
Tiểu Tinh Tinh còn không biết cha mình bị mắng oan, vẫn mang vẻ mặt mong đợi nhìn dì xinh đẹp trước mặt.
Cô bé nói chưa bôi thuốc nên chắc dì xinh đẹp sẽ bôi giúp đúng không?
Phát giác ánh mắt của cô bé, Giang Nguyễn Nguyễn tỉnh táo lại, sờ sờ vết bầm trên tay cô rồi dịu dàng nói: “Đứng đây đợi dì, dì đi lấy thuốc bôi cho con.”
Đôi mắt Tiểu Tinh Tinh hơi sáng lên, dùng sức gật đầu.
Thấy Tiểu Tinh Tinh như vậy, tim Giang Nguyễn Nguyễn như nhũn ra, cô vội đứng dậy cầm lấy hòm thuốc rồi cẩn thận xoa vết bầm cho cô bé.
Dù sao cô cũng bác sĩ, còn là phụ nữ nên cẩn thận hơn Lệ Bạc Thâm rất nhiều, lực xoa nắn cũng vừa vặn.
“Có đau không?” Cô vừa xoa vừa quan tâm nhìn phản ứng của cô bé.
Tiểu Tinh Tinh lắc đầu, dán mắt nhìn bàn tay dì xinh đẹp đang xoa vết bầm cho mình.
Tay của dì thật đẹp, hơn nữa dịu dàng hơn cha nhiều, cô bé hoàn toàn không thấy đau.
Cô càng thích dì xinh đẹp!
Sau khi bôi thuốc xong thì Triều Triều và Mộ Mộ cũng ôm món quà đã chọn cho em gái chạy xuống lầu.
Hai đứa nhóc mỗi đứa ôm một con búp bê hình thù kỳ quái đi đến trước mặt Tiểu Tinh Tinh: “Cái này là dùng tiền tiêu vặt của tụi anh mua, tặng em.”
Hai con búp bê trông hơi xấu xí, không hợp với Tiểu Tinh Tinh chút nào.
Nhưng đây là lần đầu tiên Tiểu Tinh Tinh nhận được quà từ bạn đồng lứa, còn là do hai anh trai mà cô rất thích, cô bé lập tức không do dự nhận lấy, vẻ mặt hết sức vui vẻ, ôm lấy chúng còn chặt hơn ôm con búp bê ở nhà.
Một lúc sau, Tiểu Tinh Tinh ôm đủ rồi mới buông búp bê xuống, viết lên quyển vở hai chữ “Cảm ơn” rồi nở nụ cười mềm mại đáng yêu, giơ vở lên cho hai anh xem.
Đây cũng là lần đầu tiên Triều Triều và Mộ Mộ nhìn thấy em gái cười như thế. Mặc dù trước đó họ vẫn bài xích cô bé vì cô là con của cha và người phụ nữ khác, nhưng bây giờ nhìn thấy Tiểu Tinh Tinh cười đáng yêu như thế, hai đứa nhóc chỉ cảm thấy tim mình như bị đánh trúng, liếc nhau một cái rồi ngượng ngùng gãi đầu.
Cô em gái cùng cha khác mẹ này thật đáng yêu!
Họ không muốn ghét cô…
Giang Nguyễn Nguyễn đứng bên cạnh nhìn ba đứa nhóc ở chung, cảm thấy tim mình như nhũn ra, cô sờ sờ đầu Tiểu Tinh Tinh rồi nói với hai đứa nhỏ nhà mình: “Các con dẫn em đi chơi đi, mẹ gọi điện thoại nói cho sở nghiên cứu hôm nay đi qua trễ một chút. Tay của em mới bôi thuốc, tụi con phải cẩn thận một chút.”
Hai đứa nhóc ngoan ngoãn gật gật đầu.
Thấy thế, Giang Nguyễn Nguyễn đứng dậy đi lên lầu gọi điện thoại.
“Tụi mình đi chơi lego được không?” Hai đứa nhóc cũng không biết con gái thích cái gì, chỉ có thể mời Tiểu Tinh Tinh cùng chơi trò mà họ thường chơi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT