Quay Lại Để Yêu Anh

Chương 2


7 tháng


Bỗng tôi có cảm giác như mình đang ở đâu đó . Tôi rất muốn mở ngay đôi mắt ra , nhưng hai hàng mi cứ như có gì đó mà trở nên nặng trĩu , tôi cố gắng mở mắt rất lâu nhưng vẫn không được. Cảm giác đầu đau như bị gì đó đè nén khiến tôi khó chịu . 

Sau khi lấy lại sự tỉnh táo tôi mơ màng mở mắt ra , ánh sáng xung quanh bắt đầu lọt vào tầm nhìn . Vừa thích ứng được với ánh sáng , đập ngay vào mắt là trần nhà trắng muốt ,trên đầu giường là bịch nước truyền dịch, người ngồi bên cạnh khi thấy tôi tỉnh liền nhanh chóng đến hỏi han . 

Mà điều này làm tôi không hề vui mừng , ngược lại còn thấy chán ghét . Đúng! người đang hỏi han tôi chính là tên khốn Lăng Trạch , người đã phá nát cuộc sống yên bình của tôi .

 Giờ tôi nhìn hắn chả khác gì một cục c*t bẩn thỉu ,đáng ghét . Tôi căm hận hắn , tức điên từ tận đáy lòng . Ai mà ngờ người hại tôi lại là hắn chứ , nhìn bộ dạng của hắn giả nai trước mặt , tôi muốn chửi một loạt từ ngữ thấm thía tới độ có thể bóp chết hắn ta lập tức. Nhưng cổ họng tôi như bị nghẹn lại không thể phát ra âm thanh . 

Tôi suy nghĩ xem đây có phải ảo giác không . Sao tôi lại nằm đây , sao tôi lại thấy đau nhức như thể vẫn sống vậy . Có khi nào tôi được sống lại . Nếu vậy thì tôi tạ ơn trời vì đã nghe được lời ước của tôi . 

 

Đột nhiên tên Lăng Trạch phá vỡ dòng suy nghĩ của tôi , hắn ta giả vờ quan tâm nói :

" Mạc Kiều , em có sao không , thấy khó chịu không , cuối cùng em cũng tỉnh rồi , anh đã rất sợ sẽ mất em đấy " .

Ôi trời! Nhìn vẻ mặt hắn ta diễn như thật chưa . Nếu không phải tôi đã chết một lần có lẽ tôi sẽ rung động tan tim mất . Đã biết trước tương lai thì ngu gì mà sa  vào thêm lần nữa . 

Tôi bây giờ không thể mở miệng nói lời gì được. Đành bất lực trừng to mắt với hắn ta . 

Nhưng hắn không biết suy nghĩ của tôi nên tưởng tôi khát nước , xong hắn cầm đến một ly nước mà đổ thẳng vào miệng tôi . Suýt chút nữa tôi bị hắn ta làm sặc chết , tôi ho sặc sụa phun hết đống nước kia lên mặt Lăng Trạch .vẻ mặt dịu dàng kia lập tức biến sắc , hắn giận dữ vứt chiếc ly xuống đất . Nhìn bản mặt này của hắn rất buồn cười. Trong lòng đầy sự hả hê không ngừng thích thú , 

Tên Lăng Trạch nhanh chóng chạy vào nhà vệ sinh , sau khi bước ra hắn ta lấy lại vẻ dịu dàng , ân cần. Hắn tiến đến gần tôi rồi nói :

" Mạc Kiều à để hôm khác anh đến thăm em nhé , giờ anh có chút việc bận , đợi em khoẻ lại anh sẽ dắt em đi chơi " . 

Đi thì đi lẹ đi , chứ hắn còn dám chạm vào mặt của tôi nữa ghét chết đi được. Tôi trừng lớn mắt nhìn hắn rời khỏi phòng. 

( Từ đây tác giả sẽ đổi cách xưng hô của Mạc Kiều với Tần Kiêu nha . " Anh" với "em" nhé )

Cuối cùng cũng có không gian riêng để sắp xếp lại mọi chuyện . Nếu tôi nhớ không nhầm thì đây là lần tôi bị tai nạn xe khi tôi hai mươi ba tuổi. 

Nghĩa là tôi quay về trước hai năm lúc tôi chưa hai mươi lăm tuổi. Theo dự đoán thì khoảng thời gian này là Tần Kiêu đã đến thành phố này rồi, cũng được tầm hai tháng . Và chúng tôi đã gặp nhau vài lần , tôi khóc thầm trong lòng khi nghĩ tới kiếp trước đã bày vẻ mặt lạnh nhạt , tỏ ra không quan tâm đến Tần Kiêu trong lúc anh lại mong chờ để gặp tôi , chắc anh buồn lắm vì sự xa lánh của tôi . 

Nghĩ nghĩ tôi hạ quyết tâm kiếp này sẽ chọn Tần Kiêu chứ không phải Lăng Trạch. Tôi tin chắc Tần Kiêu sẽ không giống Lăng Trạch. Vì anh là một người tốt chắc chắn Lăng Trạch không có cửa để so sánh. 

____________*@#

Gương mặt và cả vóc dáng của Tần Kiêu khi trưởng thành , tôi muốn nhìn thật kĩ và sẽ khắc sâu vào trong lòng mình , tôi thề sẽ  luôn quan tâm và bảo vệ anh ấy . 

Cơ thể mệt mỏi yếu ớt, tôi bây giờ chỉ muốn được đánh một giấc ngủ say , tôi mơ màng nhắm mắt lại , trước khi chìm vào trong mơ tôi khẽ gọi trong lòng hai chữ " Tần Kiêu" . 

Đang ngủ ngon lành đột nhiên có một thứ gì đó ấm áp chạm vào mặt của tôi , tôi có thể cảm nhận được sự yêu dịu dàng , ân cần của hơi ấm đó toả ra . 

Tôi lơ mơ mở mắt , hình ảnh đầu tiên tôi thấy lại là gương mặt phóng  đại của Tần Kiêu ngay trước mắt. Tôi lần đầu nhìn vào gương mặt của anh ở khoảng cách gần như vậy . Hai hàng mi rũ xuống trông vừa dài vừa đẹp , đôi mày đậm sắc nét , cùng với hơi thở mạnh mẽ của anh cứ phả vào mặt tôi . 

Tim tôi bị tình cảnh này làm cho sắp rớt ra ngoài rồi. Khuôn mặt gì mà vừa quyến rũ vừa đẹp lại còn trắng . Khoan !! Hình như anh ấy định hôn tôi sao .rất nhanh đầu tôi nảy số.

 Được thôi !!, nghĩ sao thì mình chả lỗ gì với gương mặt này . Có khi còn có thể giúp ích cho việc bù đắp tình cảm cho anh ấy . Sau vài giây nghĩ ngợi, nói là làm nhân cơ hội anh còn đang ngơ ngác mà hoảng hốt chưa phản ứng . 

Tôi đã chồm đầu lên chủ động chạm môi với anh trước . Sau khoảnh khắc này thì tôi thắc mắc sao tôi mê muội tên Lăng Trạch được vậy . Hắn ta còn kém xa Tần Kiêu nhiều lắm. 

Tôi mỉm cười nhìn chăm chú biểu cảm của Tần Kiêu . Sau khi tôi hôn anh , anh lập tức đứng bật dậy . Nhìn anh tay chân luống cuống , gương mặt ngạc nhiên che môi lại . Ai không biết còn tưởng anh bị tôi làm bậy gì . Không nhịn được trước dáng vẻ siêu cấp dễ thương này của Tần Kiêu tôi vô thức bật cười gọi anh :

"Tần Kiêu" .

............…

Sau 0,5 giây ngơ ngác tôi xúc động vì cuối cùng cũng nói được . Tần Kiêu cũng không kém, anh như sắp khóc tới nơi vì nghe thấy tôi gọi anh . Anh cứ đứng đó nhìn vào tôi nức nở . Tôi nghĩ lại hồi trước với bây giờ Tần Kiêu vẫn thế , dễ khóc khi ở với tôi .

Tôi nhẹ nhàng gọi anh lần nữa :

" Tần Kiêu ... lại đây " 

Tần Kiêu bây giờ mới nghẹn ngào cất tiếng :

" Kiều Kiều ...em làm anh sợ quá hức hức , anh cứ sợ em... sẽ... hức hức không tỉnh lại .... hức " . Anh vừa lau nước mắt vừa nhẹ nhàng đến gần tôi .

Tôi mỉm cười yêu chiều nhìn Tần Kiêu đang khóc lóc ngồi bên cạnh .

" Anh khóc làm gì , người đau là em mà " . Vừa nói tôi vừa giơ tay ra muốn xoa đầu an ủi anh. 

Tần Kiêu nhìn tôi rồi cũng như hiểu mà cúi đầu xuống cho tôi xoa . Mái tóc anh mềm mượt sờ rất thích .

Bầu không khí cứ vậy rơi vào trầm lặng . 

 

 

 

 

 

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play