Trần Cảnh Vũ nói xong, Tần Đông Loan ngồi sau bàn làm việc nhìn anh ta. Nhìn một lát, Tần Đông Loan thu lại ánh mắt, nhìn xuống văn kiện trong tay, nói.
“Cậu có biết mình đang nói gì không.”
Trần Cảnh Vũ: “…”
Thật ra không chỉ có Tần Đông Loan, lúc Trần Cảnh Vũ nghe Triệu Tấn nói về Kiều Diên thời đại học cũng cảm thấy khó tin. Nhưng sau đó anh ta đã đi tìm một người bạn, tìm được cậu bạn mà hồi đại học Kiều Diên thích kia, anh ta thật sự đã lạnh hết cả người.
Tần Đông Loan hiển nhiên đã coi lời của anh ta thành một trò cười, túi văn kiện đặt bên cạnh cũng không xem, cúi đầu tiếp tục làm việc. Trần Cảnh Vũ mở túi văn kiện ra, đổ mấy tấm ảnh bên trong xuống trước mặt Tần Đông Loan. Tần Đông Loan nhìn chỗ ảnh chụp trước mặt, lúc ánh mắt lướt đến tấm ảnh của Kiều Diên và một người nữa thì dừng lại.
Đây là một tấm ảnh tốt nghiệp. Trên ảnh, mọi người mặc đồ cử nhân, xung quanh đông kín toàn là sinh viên. Kiều Diên mặc đồ cử nhân, đội mũ, đeo một cặp kính gọng bạc, đôi con ngươi màu hổ phách phía sau cặp kính nhìn thẳng về phía máy ảnh.
Trong ảnh, biểu cảm của Kiều Diên khá bình thường, không tính là ngây ngốc, nhưng cũng không quá rạng ngời. Ngược lại là những sinh viên khác đứng xung quanh, mỗi người đều cười tươi tắn, khung cảnh ngập tràn thanh xuân.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT