Tần Đông Loan giương mắt nhìn cậu, không nói gì.
Kiều Diên nói thích cuộc sống cấp ba, muốn tiếp tục ở lại đây. Nếu không thể dùng thân phận học sinh thì lấy thân phận thầy giáo cũng được.
Ở các trường học, ít nhiều cũng sẽ có những vị giáo viên có cùng tâm tư như thế, bởi vì thích cuộc sống cấp ba mà dù đã ra xã hội thì vẫn muốn được quay lại nơi đó.
Nhưng Tần Đông Loan không biết vì sao Kiều Diên cũng có suy nghĩ này.
Anh biết bối cảnh trước đây của Kiều Diên. Cuộc sống cấp ba của cậu, anh đã xem qua, cảm thấy thật sự không có gì đáng lưu luyến. Năm cậu học lớp mười một xảy ra sự cố động trời, bị nhà trường buộc phải chuyển đi, nhập học ở trường anh. Dù khi ở cùng trường với anh, không ai nhắc đến chuyện kia, nhưng cuộc sống cấp ba của cậu hết sức bình thường không có gì đáng nhớ, thậm chí thi thoảng còn bị Đường Văn Danh tìm đến làm phiền.
Không khí bàn ăn vẫn yên lặng như cũ, Kiều Diên giương mắt nhìn anh, giống như đang ngẩn người. Anh nhìn Kiều Diên dùng ánh mắt trong veo mà im lặng nhìn mình, hai người nhìn nhau như thế trong chốc lát, Tần Đông Loan đáp một tiếng “Ừm”.
Tần Đông Loan không gặng hỏi sâu, chỉ đơn giản đáp một câu như vậy. Anh đáp lời xong, Kiều Diên cũng hoàn hồn, thu lại ánh mắt nhìn về phía Tần Đông Loan, cầm đũa tiếp tục ăn cơm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT