Bình thường nhìn vào, sẽ thấy cậu gầy gò yếu đuối. Khi bế lên rồi, cảm nhận được sức nặng của cậu, Tần Đông Loan càng thấy được rõ ràng hơn cậu gầy đến mức nào.
Mà tuy là gầy, nhưng cơ thể cậu không hề bị cứng, thậm chí bởi vì trong phòng có hệ thống sưởi hơi, khiến cho cơ thể cậu được bao phủ bởi một tầng ấm áp mềm mại. Lúc Tần Đông Loan bế Kiều Diên lên, cơ thể cậu giống như theo bản năng hơi cuộn lại, hơi thở cũng vì thế tiến đến gần mặt anh.
Trên người cậu có một mùi hương vị cam ngọt nhàn nhạt. Cũng không phải mùi nước hoa hay bị nhiễm từ đâu. Mùi hương này tám phần là từ nước giặt quần áo của cậu, hoặc là sữa tắm, mùi hương nguyên bản là hương cam trong trẻo mát lành, nhưng bởi vì hơi ấm từ cơ thể tỏa ra, khiến nó trở thành mùi cam ngọt vừa ấm vừa mềm mại.
Mùi hương đó rất nhẹ mà lướt qua chóp mũi anh, khiến Tần Đông Loan theo bản năng cúi đầu. Kiều Diên trong lòng vẫn mở mắt trừng trừng, nhưng ánh mắt không quá thanh tỉnh, giống như bị bao phủ bởi một tầng sương, liên tục biến hóa giữa chắc chắn và không chắc chắn.
“Cậu tỉnh rồi hay còn đang ngủ thế?” Tần Đông Loan cúi đầu hỏi.
Sau câu hỏi này, mi mắt cậu nhẹ nhàng run rẩy. Không chắc chắn trong mắt cậu biến thành chắc chắn. Cuối cùng, cậu cũng không trả lời anh, nhắm mắt lại.
Hô hấp của cậu cũng theo đó dần trở nên đều đều. Tần Đông Loan cúi đầu nhìn đôi mắt đã khép lại và hàng lông mi dài, còn có khuôn mặt nhợt nhạt dưới ánh đèn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play