Cũng trong thời gian đó, Từ Nịnh cũng nhìn thấy bức ảnh kia trên điện thoại của Tần Tiêu Tiêu.
Cô cau mày hỏi: “Ai chụp vậy? Chụp cái này làm gì chứ?”
“Chúc mừng cậu, thời đại của hoa khôi sắp đến rồi.” Tần Tiêu Tiêu vô cùng nghiêm túc nói: “Tớ dám đánh cược, ngày mai bức ảnh này sẽ thu hút được sự thảo luận sôi nổi trên diễn đàn của trường.”
Trương Dao nghiêng đầu nhìn về họ: “Không cần phải là ngày mai, giờ đã có rồi.”
Hai người vội vàng chen vào trước máy tính của cô ấy, chỉ thấy bài đăng đang nổi trên diễn đàn, là bức ảnh lúc nãy.
Bài đăng với tiêu đề: [Đẩy thuyền, nhan sắc của hoa khôi nam thần quá sánh đôi.]
Bên dưới bài đăng lần lượt là những bình luận chồng chất nhau tạo thành tòa nhà*.
*Nguyên văn 盖楼: Xây dựng tòa nhà, trên mạng xã hội, dưới các bài đăng là những bình luận hỏi đáp trả lời và tạo thành một “tòa nhà” với nhiều tầng, một cậu bình luận là một tầng. Chứng tỏ những bài đăng này có chủ đề hấp dẫn, thu hút và có lượng truy cập lớn nên được so sánh một cách sinh động với “tòa nhà”.
[Đm? Tình huống gì đây?]
[Sao hai người này lại ở trong một khung hình?]
[Tôi cũng thấy rất thần kỳ, đây là người viển vông ở xa lắc xa lơ hả?]
[Trước kia nam thần và hoa khôi của các trường cao đẳng với đại học đều bị lôi ra gặm thử, cuối cùng cũng đến lượt trường chúng ta rồi?]
[Aaa, tại sao lại thấy đẹp đôi thế chứ.]
[Chẳng trách anh Hạ đẹp trai lại giải vây cho nữ thần ở sân trường, thì ra...hihi.]
[Giải vây gì thế?]
[Còn nhớ kỳ quân sự năm trước không? Từ Nịnh xuất hiện với ngoại hình xinh đẹp nên đã nổi tiếng khắp trường, có một bạn học khoa thể chất cứ theo đuổi rồi tỏ tình với cô ấy, quấn lấy cô ấy cả một tháng trời, sau đó suýt nữa hoa khôi báo cảnh sát thì bạn học khoa thể chất đó mới biết khó mà lui.]
[Sau đó thì sao?]
[Sau đó vào lúc chập choạng tối hôm nay, bạn học khoa thể chất đó lại chặn hoa khôi lại, còn đẩy bạn cùng phòng của hoa khôi, sau đó nam thần đồng ý thi chạy 5000 mét với bạn học khoa thể chất đó, nếu nam thần thua thì phải gọi cậu ta là ông nội, nếu thắng thì sau này bạn học khoa thể chất đó có nhìn thấy hoa khôi sẽ phải đi đường vòng.]
[Lúc đó tôi cũng ở hiện trường, đúng đúng, tôi đẩy thuyền ngay lúc đó luôn.]
Đương nhiên Từ Nịnh biết từ gặm CP này, chỉ là không ngờ tới, có một ngày lại gặm tới luôn đến cô, phản ứng đầu tiên của cô không phải bản thân sẽ thế nào mà là có mang đến phiền phức cho Hạ Lẫm hay không.
Buổi tối trước khi đi ngủ, cô nghĩ tới nghĩ lui, vẫn nên chủ động gửi tin nhắn cho Hạ Lẫm: [Tối nay chúng ta bị chụp phải được đăng lên diễn đàn rồi, anh nhìn thấy chưa?]
Hạ Lẫm vừa nằm xuống giường thì thấy tin nhắn, tiện tay trả lời: [Nhìn thấy rồi.]
[Tôi chỉ muốn nói một tiếng, tôi nghe theo cách làm của Tần Tiêu Tiêu, bức ảnh được truyền ra từ bên phía con gái này, nếu như ảnh hưởng đến anh, tôi có thể tìm người giúp xóa bài đăng đó đi.]
Pluviophile: [Không cần, cũng không ảnh hưởng gì đến tôi.]
Từ Nịnh: [Vậy được.]
Hạ Lẫm nhìn hai chữ “vậy được” này rất lâu, sau khi xác định cô không nhập thêm gì nữa thì mới tắt điện thoại đi.
Chuyện này vốn dĩ không ảnh hưởng gì đến cuộc sống của Hạ Lẫm và Từ Nịnh, Hạ Lẫm vẫn được nhiều người yêu thích vây quanh như cũ, còn Từ Nịnh thì vẫn sống cuộc sống đơn độc đi học tan học về ký túc xá như cũ.
Cho dù là luyện tập vào buổi tối, cũng bởi vì đăng ký khác mục với bạn cùng phòng nên dẫn đến thời gian và cường độ luyện tập đều không giống.
Cho đến khoảng thời gian trước ngày hội thể thao, cô lại khó chịu thêm hai lần, nhưng triệu chứng lại không quá nghiêm trọng, ôm lấy con gấu bông thỏ của mình cũng xem như vượt qua được.
Học sinh nào cũng phải tham gia đại hội thể thao mùa thu, trùng hợp là, sau khi thi chạy nữ 3000 mét thì đến chung kết chạy 5000 mét nam, trừ cái này ra, ngoài ra còn có các trận chung kết 800 mét và 1500 mét nam và nữ trong mục điền kinh.
Tám giờ sáng, chung kết cự ly 3000 mét nữ chính thức khởi màn, khoa ngoại ngữ ngoại trừ Từ Nịnh ra còn có một cô gái tên là Hứa Tuyền.
Sau khi Từ Nịnh dán số báo danh lên, bắt đầu khởi động làm nóng người.
Hứa Tuyền cũng là người đẹp của khoa ngoại ngữ, lại cộng thêm Từ Nịnh và là cuộc thi đầu tiên của hội thể thao, nhận được rất nhiều sự chú ý, nhìn thấy đầy người ngồi trên khán đài, tình nguyện viên lại càng nhiệt tình hăng hái hơn.
Từ Nịnh ở tổ thứ nhất, cô bước lên đường băng, nghe thấy tiếng phát còi, Từ Nịnh chạy lên dẫn đầu, ngoại trừ các tình nguyện viên, toàn bộ khoa ngoại ngữ đang vẫy cờ và hô vang tên “Từ Nịnh”.
Đột nhiên...
“Từ Nịnh cố lên.”
Tiếng cổ vũ đầy nam tính mạnh mẽ lập tức lấn át đi tiếng hô của khoa ngoại ngữ, Tần Tiêu Tiêu nhìn về nơi phát ra âm thanh, mới phát hiện thấy Cao Xuyên mang theo một đoàn đàn anh đàn em hô lớn tên “Từ Nịnh.”
Một cảnh này thu hút sự chú ý của rất nhiều người.
“Chao ôi, quả nhiên là hoa khôi, đúng là được hoan nghênh hơn người bình thường.”
“Không phải đâu, đó hình như là đàn anh năm ba mà, Cao Xuyên khoa kiến trúc, tớ ở chung một câu lạc bộ với anh ấy.”
“Đm, Cao Xuyên và Hạ Lẫm ở cùng một phòng đấy, lẽ nào Hạ Lẫm và Từ Nịnh thật sự ở bên nhau?”
“Nói không chừng, cậu nhìn đoàn cỗ vũ nhiệt tình hùng hậu như vậy kìa.”
“Các cậu thấy Lý Túc không? Anh ấy và Tần Tiêu Tiêu là bạn trai bạn gái của nhau, cỗ vũ cho Từ Nịnh là vì bạn gái nhờ hả?”
“Tớ cũng thấy không ở bên nhau đâu, trước đó hai người cũng đâu có qua lại gì, tất cả những thứ này đều xảy ra sau khi Lý Túc và Tần Tiêu Tiêu ở bên nhau mà.”
“Hạ Lẫm đâu? Hình như không có ở đây.”
“Tiếp tới đây là chạy 5000 mét nam, chắc anh ấy đang chuẩn bị đó.”
“...”
Từ Nịnh chạy về phía trước với tốc độ đều đều, nhưng chạy được ba vòng thể thể lực dần duy trì không nổi nữa, bị hai người khác vượt mặt, nhưng cô cũng không sốt ruột, vì cô luôn theo sát ngay phía sau.
Từ Nịnh biết mình sắp đạt tới cực điểm mà Hạ Lẫm nói, cô không ngừng tăng cường hít thở, điều chỉnh lại tiết tấu nhịp chân và bước chạy, sau khi qua hai vòng nữa, trạng thái của cô dần dần chuyển nên tốt hơn.
“Từ Nịnh, cố lên.”
Dưới một câu cố lên đó, Từ Nịnh vượt lên người thứ hai, cô không chút buông lỏng mà không ngừng bám sát gần với người thứ nhất, lại qua một vòng rưỡi nữa, cuối cùng Từ Nịnh đã đuổi kịp ngươi thứ nhất. ( truyện trên app T𝕪T )
Nhưng hai người một người đuổi một người chạy, liên tục thay nhau xếp vị trí thứ nhất thứ hai, trong nửa vòng cuối cùng, những âm thanh la hét kịch liệt ở trên sân đã rơi vào giai đoạn gay cấn nhất, giữa những người tham gia thi cũng vậy.
Một trăm mét cuối cùng, Từ Nịnh bước vào giai đoạn chạy nước rút, vượt qua vạch đích cùng các tình nguyện viên mang theo cờ hiệu khoa ngoại ngữ.
“Thắng rồi, 13 phút 53.37 giây.”
Cả khoa ngoại ngữ lập tức sôi sùng sục cả lên, ôm lấy nhau, Từ Nịnh cười rồi chuyển từ chạy bộ sang đi bộ với sự đồng hành của các tình nguyện viên, từ đó mà nhịp tim cô dần ổn định lại.
“Sau khi đi bộ thì nghỉ ngơi chút, lấy lại trạng thái, bên kia có nước, uống xong thì vào phòng thay quần áo rồi đổi sang bộ đồ khác nhé, tránh để quần áo ướt sẽ nhiễm lạnh, dẫn đến bị cảm.”
Từ Nịnh yên lặng mà nghe, thấy sự phục vụ của tình nguyện viên rất ân cần chu đáo.
Có một phòng thay quần áo tạm thời ở ngay bên cạnh nhà thể dục, Từ Nịnh thay quần áo xong, Hứa Tuyền cũng bắt đầu thi đấu, cô tìm đến bọn Tần Tiêu Tiêu, ngồi xuống xem trận đấu.
Hứa Tuyền không chỉ có tiếng ở khoa ngoại ngữ, mà cũng có thể coi là nhân vật nổi tiếng trong trường, trong bữa tiệc tân sinh viên, cô ấy múa ba lê khiến rất nhiều người kinh ngạc, Từ Nịnh không ngờ tới, thể lực cô ấy lại tốt đến như vậy.
Thật ra nói đến khoa ngoại ngữ, danh tiếng của Hứa Tuyền rõ ràng lớn hơn cô, chỉ vì Từ Nịnh vẫn luôn lẳng lặng một mình, trong mắt người khác là một sự tồn tại lạnh lùng cao ngạo, không được cởi mở hoạt bát khiến người khác yêu thích như Hứa Tuyền.
Tần Tiêu Tiêu khẽ đụng vào cánh tay Từ Nịnh, nhẹ giọng nói sát bên tai cô: “Nói cho cậu một tin tức nhỏ, nghe nói Hứa Tuyền thi đấu xong sẽ tỏ tình.”
Từ Nịnh nhàn nhạt ồ một tiếng.
Tần Tiêu Tiêu gấp gáp nói: “Là Hạ Lẫm, cô ấy muốn tỏ tình với Hạ Lẫm đấy.”
Từ Nịnh ngây người, sau khi sững sờ trong hai giây, rồi lại “Ồ” một tiếng.
Quả thực là Tần Tiêu Tiêu chỉ tiếc rèn sắt không thành thép, đây là CP thứ 108 mà cô ấy ship đó nhé, lẽ nào còn chưa bắt đầu đã phải kết thúc rồi sao?
“13 phút 37.53 giây.”
Cả khoa ngoại ngữ lại sục sôi thêm lần nữa, cuối cùng Từ Nịnh vẫn thua Hứa Tuyền dưới một chút yếu thế nho nhỏ.
Từ Nịnh thấy chả sao cả, dù gì quán quân vẫn thuộc về khoa ngoại ngữ, chỉ là môi Tần Tiêu Tiêu bĩu ra, giống như có thể treo hai miếng thịt heo vậy.
Từ Nịnh không chú ý đến, tâm tình cô chỉ tập trung trên trận chung kết 5000 mét nam tiếp theo.