Với việc nửa đêm bị đánh thức, Hạ Lẫm chỉ có một cảm nhận: Đó chính là vứt Quan Trạch Khải xuống từ cửa sổ.
Anh ngái ngủ mở cửa cho Quan Trạch Khải, vừa mới mở cửa ra đã nói một câu: “Con mẹ nó, cậu bị điên à?”
Quan Trạch lại phấn khích lạ thường: “Vốn dĩ tôi mua vé vào ngày mai, nhưng ông già nhà tôi về rồi, thế là tôi xách xe đi, không có nơi nào để đi mà, nên đến thẳng đây luôn.”
“Đồ thần kinh.” Hạ Lẫm chỉ vào sô pha: “Cậu ngủ ở đó.”
“Cái gì? Tôi ngủ sô pha? Hạ Lẫm, cậu có nể tình anh em không vậy? Từ nhỏ hai chúng ta đã mặc chung một cái quần mà lớn lên, cậu nói bỏ rơi tôi là bỏ rơi luôn hả?”
Hạ Lẫm ừm một tiếng rất nghiêm túc: “Giường thì bạn gái tôi từng ngủ trên đó rồi, không muốn ngủ với cậu.”
Quan Trạch Khải gần như cắn vỡ răng mình: “Sao nào? Bạn gái cậu là hóa thân của Hương Phi* à? Sẽ lưu lại một mùi hương lâu dài mà không tản đi hả? Vậy nên tôi không thể làm ô nhiễm nó phải không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT