Toà chung cư dù cho vô cùng yên tĩnh nhưng vẫn còn đôi tình nhân nào kia ôm ấp trong hành lang im ắng tới độ còn nghe rõ từng hơi thở của nhau.
Hạ Lẫm để ý tới những thay đổi của Từ Nịnh. Trước kia, mỗi khi phát bệnh thì cô lại nhẹ nhàng ôm lấy anh, bây giờ thì bị anh ôm hoặc đúng hơn là đỡ lấy.
“Có khó chịu quá không?” Hạ Lẫm lấy điện thoại ra nhằm đánh lạc hướng sự chú ý của Từ Nịnh.
“Em nhìn xem, đây là cái cung điện mà em tặng tôi, tôi đã lắp xong và thêm cả đèn rồi, rất đẹp đúng không?”
Từ Nịnh yên lặng nhìn bức ảnh trong điện thoại, trong lòng có chút khó nói.
“Tôi đã hiểu rằng tại sao em không chấp nhận lời ngỏ của tôi vào đêm hôm đấy hoá ra là do em hiểu sai ý tôi. Em nghĩ tôi đã thích người khác nên em muốn tôi ngừng việc giúp em giải toả chứng bệnh khát khao được âu yếm của mình.”
Nói đến đây, Hạ Lẫm cười khổ: “Tối hôm đấy, tôi ăn mặc bảnh bao đến gặp em, ai ngờ lại bị em từ chối. Tôi đứng rất lâu ở sân thể dục đến độ bị gió thổi mà đêm về phát sốt. Sự tổn thương em đem đến cho tôi lúc đấy làm cho tôi cảm thấy rằng cả người như bị đục hàng chục cái lỗ, đau đến mức không chịu được.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT