Cửa phòng vệ sinh được mở ra, Hạ Lẫm biết rõ sự miễn cưỡng của Từ Nịnh ngay lúc này, anh không quan sát cô như trước nữa mà lấy áo khoác của mình phủ thẳng lên đầu cô, sau đó anh cúi người ôm cô vào trong lòng.
Bởi vì ôm kiểu công chúa, Từ Nịnh không thể không choàng lấy cổ anh, nhưng không ỷ lại ôm lấy cổ anh như lúc trước nữa, còn cố gắng giữ khoảng cách.
Hạ Lẫm ôm đầu cô ấn vào lòng mình: “Em đu trên người như vậy ôm rất mất sức.”
Từ Nịnh thấy mình được ôm ra khỏi phòng vệ sinh: “Anh muốn đưa tôi đi đâu?”
“Đừng động lung tung.” Hạ Lẫm ôm cô chặt hơn nữa, nói những lời linh tinh với dáng vẻ nghiêm túc: “Bây giờ trên đường có không ít người, tôi không thể ôm em về ký túc xá được, tôi có một căn chung cư ở gần trường, đợi khi em hồi phục lại rồi rời đi sau.”
Thật ra anh cố ý tránh đi đường lớn, cũng không biết có phải do may mắn hay không, cả đường đi đến cũng không có được mấy người.
“Tôi không đi, anh thả tôi xuống.” Từ Nịnh bắt đầu phản kháng kịch liệt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play