Tối hôm đó, đến gần mười giờ hai người mới lái xe được ra khỏi trung tâm thương mại, sau trận gió lạnh mưa lớn, bằng mắt thường cũng có thể thấy những vết tích để lại ở hai bên đường, thậm chí còn có nhân viên bị thương vong, xe cộ hư hỏng.
Sau khi hai người về tới nhà thì cùng nhau đi tắm, ngăn cách với mọi thứ ở bên ngoài.
Khoảng thời gian ngắn ngủi cuối tuần cứ trôi qua như vậy, lúc Từ Nịnh về lại trường mới phát hiện Tần Tiêu Tiêu đang mặc dép, đeo nạng để đi học.
Cô sững người, nhanh chóng kéo lấy Tần Tiêu Tiêu: “Cậu bị làm sao vậy?”
Tần Tiêu Tiêu còn chưa nói gì, Trương Dao đã vội vàng nói: “Đừng nhắc nữa, không phải tối thứ bảy có trận gió lớn sao, cậu ấy ra ngoài lấy áo quần vào, không ngờ cậu ấy gấp gáp quá nên bị trẹo chân, tư thế ngã lúc đó rất đáng sợ, cửa sổ ký túc xá của một sinh viên năm hai còn bị thổi tung khiến cho mấy đàn em sợ phát khiếp.”
Từ Nịnh: “Sao không nói với tớ?”
“Cậu ấy không để tớ nói, nói cũng không phải chuyện lớn gì, nói với cậu cũng chẳng có tác dụng gì, bớt làm cho cậu lo lắng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play