Bách Hành phẫu thuật rất thành công, nhưng dù sao cũng đi dạo cửa âm phủ một lần, cho nên bác sĩ đề nghị mười ngày sau mới được xuất viện. 
Mỗi ngày sau khi tan tầm, Hạ Linh đều về nhà một chuyến để mang theo một loạt canh do mẹ Hạ chuẩn bị đến bệnh viện thăm Bách Hành, hôm nay là canh xương heo, chân trái của Bách Hành bị gãy nát xương, dựa theo lời mẹ Hạ mà nói là ăn gì bổ nấy, càng bổ dưỡng thì càng mau khoẻ. 
Bách Hành nằm viện đã ba ngày, có lẽ quá đau cho nên tinh thần không tốt lắm, nhưng khi nhìn thấy Hạ Linh thì hai mắt vẫn sáng lên như chó con ngửi thấy mùi xương thịt. 
Cậu há to miệng chờ Hạ Linh đút cho ăn, hành động làm nũng tự nhiên như vậy đã lâu rồi không tồn tại giữa hai người. 
Hạ Linh hơi do dự, nể mặt cậu là bệnh nhận mà thỏa mãn cậu, cho cậu ăn hơn phân nửa chén canh nồng đậm, Bách Hành tràn đầy vui mừng, đôi môi ấm ướt mím ra nụ cười ngọt ngào.
Gần đây Hạ Linh luôn có cảm giác chia cắt, giống như xuyên không trở lại lúc hai người mới ở bên nhau không bao lâu, Bách Hành dịu dàng ngoan ngoãn tốt bụng lại dính người, anh cũng cố gắng nhẫn nhịn, nhưng những chuyện không vui xảy ra giữa bọn họ thật sự đã tồn tại, hơn nữa chỉ có một mình anh nhớ rõ. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play