Thành phố A cuối mùa xuân, bên đường đầy hoa phong linh vàng, ở khắp mọi nơi đều là một màu vàng rực rỡ.
Hạ Linh nói nói cười cười đi ra từ trong tòa nhà văn phòng, anh vẫy tay chào tạm biệt, sắc trời đã xám xịt, sương mù trầm lắng, giống như lồng một lớp lụa mỏng cho mặt đất.
Hạ Linh phát triển ở thành phố A đã một năm, hiện tại làm việc trong một studio thiết kế, triển vọng phát triển mặc dù không như công ty trước của anh, tiền lương cũng không bằng công ty lớn, nhưng khối lượng công việc không quá nặng nề, ở một nơi thích hợp để dưỡng lão như thị trấn nhỏ như vậy anh sống thoải mái hơn rất nhiều.
Cũng không phải không nghĩ tới việc đổi chỗ khác để làm việc, nhưng sau khi xảy ra chuyện như vậy, Hạ Linh rất cần một thời gian để điều chỉnh thể xác và tinh thần của mình, trình độ vật tư thành phố A không cao, hơn nữa ba mẹ cũng ở bên cạnh, đây vẫn có thể xem như một nơi tốt để thả chậm cước bộ.
Công ty chỉ cách nhà họ Hạ hai trạm dừng chân, mỗi ngày đi lại cộng lại cũng chỉ hơn nửa tiếng đồng hồ, bởi vậy Hạ Linh không mua xe nữa.
Anh quẹt thẻ lên xe buýt, Vương Sóc gửi tin nhắn cho anh nói ngày mai sẽ đến đó lúc mười một giờ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT