Cuối xuân đầu hạ, thời tiết dần trở nên khô nóng, Hạ Linh cũng bị nhốt ở chỗ này một tháng.
Bách Hành trừ khi cần thiết, thì tuyệt đối sẽ không ra ngoài, mỗi ngày đều ở trong phòng với Hạ Linh, không hề cảm thấy chán chút nào.
Hoạt động giải trí của hai người rất đơn điệu, không phải đọc sách thì là xem phim, sau đó Bách Hành lại mua Lego, ghép hình và những thứ khác có thể tiêu hao thời gian. Hạ Linh căn bản không có hứng thú với những thứ này, cũng không yên lòng, nhưng anh hạ quyết tâm muốn Bách Hành tin tưởng anh đã chấp nhận số phận, cho nên đành phải cố gắng đè nén tất cả tình cảm bốc đồng và đối phó với Bách Hành.
Anh vẫn nổi nóng như trước, khi nhịn không nổi cũng sẽ nói vài câu khó nghe đâm Bách Hành, nhưng chuyện hất chén đũa càng ngày càng ít, cũng rất ít khi đối nghịch với Bách Hành, thỉnh thoảng anh còn nhắc tới thời gian hai người ở bên nhau trước kia, lại cố ý so sánh với hiện tại.
“Tiểu Bách, trước kia cậu ngoan như vậy tôi mới thích cậu, nhưng bây giờ lúc nào cậu cũng hung dữ, có đôi khi tôi rất sợ cậu.”
“Cậu còn nhớ lần đầu tiên chúng ta hôn nhau không, ngày đó trời mưa rất to, cả đời tôi cũng không quên được ngày đó.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT