Sự bất mãn của Bách Lương đối với Hạ Linh đã chồng chất đến cực điểm, bởi vậy anh ta không đồng ý gặp mặt, mà chỉ gọi điện thoại cho Hạ Linh.
Hiển nhiên anh ta đã đoán được mục đích của Hạ Linh, cũng không đợi Hạ Linh nói rõ ý đồ, anh ta đã lạnh lùng nói: “Tốt nhất anh nên cầu nguyện Tiểu Hành không quá thương tâm, nếu không tôi tuyệt đối sẽ không để yên đâu.”
Hạ Linh biết mình làm như vậy là không tốt, hơn nữa đối mặt lại là nhà họ Bách, anh đương nhiên sẽ không cứng rắn, mà dùng ngữ khí rất bình thản: “Tiểu Bách cậu ấy không muốn chia tay, nếu có thể nói chuyện, hy vọng anh có thể tự mình khuyên nhủ cậu ấy, lần này tôi nhất định sẽ nói rõ ràng với cậu ấy, sẽ không để cậu ấy hao phí tâm tư trên người loại người như tôi nữa.”
Anh thậm chí còn tự hạ thấp bản thân một chút.
Bách Lương cười nhạo nói: “Anh đừng nói mấy lời dễ nghe, loại người như anh không xứng với em trai tôi.”
Hạ Linh không cảm thấy bị sỉ nhục một chút nào, theo lời của anh ta nói: “Anh nói đúng, trước kia là tôi mơ mộng hão huyển, cóc mà đòi ăn thịt thiên nga...”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play