Sau khi say rượu, Hạ Linh ngủ thẳng đến trưa.
Bách Hành sợ Hạ Linh uống quá nhiều rượu đau dạ dày nên cậu nấu canh sườn củ sen, gọi hai lần mới gọi được Hạ Linh dậy.
Sườn hầm đến mềm nhừ, xương dường như cũng có vị ngọt, nước canh đậm đà nhưng không dầu mỡ, vào buổi trưa mùa đông có thể uống một bát canh nóng hổi như vậy quả thực là hạnh phúc nhất trên đời, Hạ Linh một hơi uống hai bát, thỏa mãn đến ợ vào một hơi vào mặt Bách Hành.
Anh uống canh xong thì nằm trên sô pha chơi game, Bách Hành ở trong phòng bếp dọn đồ ăn thừa trong bếp, cảnh tượng ấm áp như vậy có đôi khi thật sự khiến Hạ Linh sinh ra ảo giác đã kết hôn với Bách Hành, nếu Bách Hành có thể không quản anh nhiều như vậy, vậy tuyệt đối có thể gọi là hoàn mỹ.
Bách Hành thấy ánh mắt Hạ Linh nhìn tới, cậu quay đầu ngượng ngùng cười cười với Hạ Linh.
Cho dù lúc nào, Bách Hành đều rất đẹp, thuần khiết, trong sáng, nụ cười của cậu càng sạch sẽ hơn, dùng bốn chữ vui mắt để hình dung là thích hợp nhất, nhưng có lẽ Hạ Linh đã nhìn nhiều lần, cho nên hiện tại anh đã có thể kiềm chế được trái tim rung động của mình - mặc kệ là hoa hay cá cảnh đều có thời kỳ tươi mới, qua thời gian đó, những điều tốt đẹp hơn nữa cũng sẽ trở nên bình thường theo thời gian, con người cũng vậy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT