Không ngoài dự đoán của Hạ Linh, kết quả của cuộc họp ngày hôm sau quả nhiên là tạm dừng dự án, ngay cả cơ hội phản bác anh cũng không có, chỉ có thể bị ép chấp nhận hiện thực này.
Trưởng phòng lớn hơn anh mấy tuổi, hai năm nay đã chăm sóc anh không ít lần, sau khi tan cuộc thì an ủi anh, đồng nghiệp cũng tiếc cho anh, Hạ Linh không muốn bị người ta chê cười, cho nên cố gắng vực dậy tinh thần làm bộ như sang một trang mới, nhưng vẫn không khó để nhận ra thần sắc cô đơn của anh.
Anh ngẩn người ở vị trí làm việc, giống như là có người cầm một cây gậy quấy rầy trong đầu anh, cả người anh đều rối bời, mãi cho đến khi nhìn thấy Trương Chí Hòa vẻ mặt vui sướng khi người gặp họa, anh mới nắm được chút manh mối, suy nghĩ cũng dần tỉnh táo lại.
Buổi trưa hầu hết đồng nghiệp đều dùng cơm ở phòng trà, Trương Chí Hòa có nhân duyên bình thường, nên không thường tụ tập với mọi người, Hạ Linh thấy anh ta đi xuống lấy đồ ăn ship, thì kiếm cớ nói mình muốn đi toilet, canh giữ ở góc đường chờ Trương Chí Hòa trở về.
Khi đặt tay lên vai Trương Chí Hòa, Trương Chí Hòa hoảng sợ, thấy là Hạ Linh, thì sắc mặt lập tức thay đổi: “Cậu làm gì vậy?”
Sắc mặt Hạ Linh nghiêm trọng, anh nắm tay kéo người vào trong toilet, Trương Chí Hòa cũng là người rất sĩ diễn, không muốn biểu hiện sợ hãi ra ngoài, cho nên một đường phô trương hỏi Hạ Linh muốn làm gì.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT