Nước mắt Bách Hành khiến Hạ Linh cực kỳ mềm lòng, cũng bất chấp đầu lưỡi bị mút đến tê dại, vội vàng nâng mặt Bách Hành lên, dịu dàng dỗ dành nói: “Vợ anh khóc cái gì, anh cho em hôn là được.”
Nói xong, anh chủ động rướn người mổ một cái lên môi trơn bóng của Bách Hành.
Bách Hành vẫn khóc, chóp mũi cao thẳng co rút, cậu ấm ức nhìn chằm chằm Hạ Linh. 
Hạ Linh không còn cách nào khác, đành phải đâm lao thì phảo theo lao vươn đầu lưỡi liếm nước mắt trên mặt Bách Hành, ấm áp, mằn mặn, anh liếm sạch mặt Bách Hành từng chút từng chút một, thè đầu lưỡi đầu ra, cau mày nói: “Anh con tưởng ngaycar nước mặt của vợ cũng sẽ ngọt.”
Bách Hành khóc nức nở, gương mặt xinh đẹp ửng đỏ không thôi, ánh mắt càng đỏ như thỏ, Hạ Linh vuốt ve khuôn mặt dính dính của cậu, đau lòng nói: “Tiểu Bách, đừng khóc.”
Bách Hành khóc nức nở nằm sấp trên người Hạ Linh không chịu đứng lên, Hạ Linh bị đè đến có chút không thở nổi, nhưng chỉ cần có dấu hiệu di chuyển, là Bách Hành sẽ dùng đôi mắt ngập nước đáng thương nhìn Hạ Linh, Hạ Linh đành phải mặc kệ hành động tác của cậu, mà nằm dưới thân cậu cảm khái mất trí vì sắc đẹp. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play