“Cái gì!” Nhiếp thị giật mình, môi hơi run lên, gấp đến mức muốn kéo lấy tay Lý Thừa Quân, nhận ra mình vô lễ lại vội vàng ngồi xuống, đè nén cảm xúc trong lòng muốn tuôn trào: “Ấu Thanh đang ở đâu?”
Lý Thừa Quân cũng không ngờ Nhiếp thị sẽ phản ứng như vậy: “Dì Nhiếp không nghi lời của ta sao?”
Nhiếp thị cười chua xót: “Thiếp thân chưa từng nghĩ nàng đã chết, đứa nhỏ này cái gì cũng tốt, nhưng mệnh quá khổ, đại sư từng nói nàng là người có phúc khí, sao mạng nàng có thể mỏng hơn giấy như vậy được, mấy năm nay ta vẫn luôn nghĩ, có lẽ nàng vẫn chưa chết, chỉ là đang ân trốn ở một nơi nào đó mà thôi.”
“Huống chi……” Lúc ngước mắt lên, trong mắt Nhiếp thị vẫn còn hiện rõ bất an cùng lo lắng: “Hôm nay Vương gia cố ý đến đây, lại có thể nói những lời này với thiếp thân, vậy chắc chắn không phải nói lung tung. Nếu Vương gia muốn hỏi cái gì cứ trực tiếp hỏi thiếp thân, nếu thiếp thân biết sẽ nói thật không giấu giếm.
“Hiện tại bổn vương cũng chỉ đang nghi ngờ chưa thể chắc chắn được, dì Nhiếp là người thân thiết với nàng, hẳn sẽ biết rõ hơn, hôm nay bổn vương tới đây là muốn nghe dì Nhiếp kể lại chuyện của nàng.”
Nhiếp thị gật đầu, lại rót trà đưa cho Lý Thừa Quân: “Nếu Vương gia và Ấu Thanh đã quen biết nhiều năm, hẳn cũng biết rõ, tuy nàng sống ở Hầu phủ, nhưng cũng không được thoải mái như những người khác, hầu gia kỳ vọng quá cao với nàng, chỉ hận nàng không thể là nam nhân thật sự, mà đại phu nhân…..dù sao cũng có quá nhiều thành kiến với Ấu Thanh.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT