Tô phủ đại loạn, Lục Lam Tân cũng mất đi vẻ đoan trang thường ngày, khóc nấc ngồi dưới đất dựa vào người tỳ nữ: “Đều trách ta, nếu ta cẩn thận hơn một chút, cũng không đến mức làm mất Hành Nhi, Hành Nhi của ta rốt cuộc đã đi đâu…”
“Được rồi! Khóc cái gì? Chỉ là chưa tìm được người mà thôi, nàng ở đây không cho ai xem, đau đầu muốn chết.” Tô Vạn Châu không kiên nhẫn mắng: “Ở đây khóc thì người có thể trở về sao?”
 “Lão gia, ta lo cho Hành Nhi, nếu Hành Nhi có chuyện gì ngoài ý muốn, sao ta có thể chịu được.”
Nhị di nương ỏ bên cạnh thêm dầu vào lửa: “Đại phu nhân, nếu không biết nói chuyện vậy đừng nói, Hành Nhi vẫn còn ở đây, ngài đã ở đây nói cái gì….”
 “Đủ rồi!” Tô Vạn Châu lạnh giọng quát lớn: “Còn chưa đủ lớn sao? Có năng lực thì tìm người về cho ta, những người ra ngoài phủ đâu rồi? Có tin tức gì hay không?”
Mấy tên sai vặt run rẩy đứng một bên: ‘Lão gia, chúng tiểu nhân không tìm được người…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play